Nếu ở hiện tại bạn đã 40 hay hơn 40 tuổi, hãy cảm ơn thượng đế vì điều đó và đừng quên, dù chỉ là một khắc, rằng bạn đang bước vào giai đoạn của những thành tuuwj quan trọng vĩ đại nhất của mình. Được sự giúp đỡ của hai người bạn, tôi đã đi dán các áp phích cổ động . Tôi không biết phải mất bao nhiêu năm đứa con mới trả lại được khoản tiền mà cha mẹ đã phải bỏ ra cho việc học của nó.
Ngáy đó là ngày tuyệt vời nhất trong cuộc đời của ông. Bà cũng là phó chủ tịch hội liên hiệp các nữ doanh nhân thế giới( FCEM). Đoạn thơ tôi trích dưới đây sẽ làm sáng tỏ điều này:
Chào đời ở Trung Quốc năm 1893, ông di cư sang Singapore lúc 10 tuổi. Hãy quan tâm đến “nhân” mà bạn đang trồng mỗi ngày, mỗi tuần,, mỗi tháng, mỗi năm. Ông phải cố gắng lắm mới hoàn thành được công việc.
Ở đây,ta đang bàn về những ưu tiên khác nhau giữa đàn ông và phụ nữ . Ngày nay, anh trở lại và trở thành một tấm gương sáng về sự can đảm và lòng tự trọng, vẻ phong nhã. Có vẻ như cả hai phía đều không tìm ra lời giải.
– vì tôi thấy ông đang bị bắn hạ bởi một viên đạn của tên bắn tỉa – “phần thưởng” ông nhận được vì truyền bá tình yêu thương và hòa bình cho nhân loại. Hảy thử tưởng tượng một xã hội mà ở đó mọi người đều sẵn sàng thử sức và sẵn sàng đón nhận thất bại. Khi còn là một đứa trẻ, ông đã chơi những trò khuyến khích “tinh thần đấu tranh và ý chí để chiến thắng”.
Bạn sẽ vượt qua rào chắn này bằng việc khắc phục tâm trạng thất vọng, xem mỗi lần thất bại như một lần học hỏi kinh nghiệm và cố gắng tiến lên phía trước. Khi hệ thống đẳng câp gây nên sự xáo động trong xã hội ,oomg đã sáng lập nên « Samathuvapuram »,nơi mà mọi người dân thuộc cá tầng lớp xã hội ,tôn giáo và cộng đồng khác nhau có thể chung sống với nhau. HỌ NÓI RẰNG CON NGƯỜI KHÔNG THỂ SỐNG MÀ KHÔNG CÓ MỘT QUẢ TIM.
Nó cũng có những lúc ảm đạm và đau đớn. Việc không bắn trúng đích chẳng bao giờ là lỗi của tấm bia cả. ĐIều này dẫn đến chỗ thừa nhận rằng chỉ có cạnh tranh với người khác mới dẫn đến thành tích và một người chỉ thành công khi biết đặt lợi ích cá nhân lên hàng đầu.
Tôi bị cáo buộc là đã phí phạm ngân quỹ công ty. Và nó hướng ta đến một nhận thức hoàn chỉnh là thành công chỉ đến thông qua đấu tranh . “Bạn sẽ chẳng bao giờ hiểu được giá trị của sức khỏe cho đến khi bạn bị bệnh!”.
Suốt trong khoảng thời gian này, họ làm nhiều việc không thể tưởng tượng nổi mà không hề để ý xem liệu việc đó có đúng với luân thường, đạo lí không. Ta có thể làm gì đây? Chẳng có cái gì cả! Vậy thì đừng nên lo lắng về nó nữa. Bà đã leo lên đến đỉnh của những ngọn núi cao nhất ở 20 trong số 167 nước của LHQ,và dự định sẽ tiếp tục thực hiện việc này ở 147 nước còn lại .
Ngày nay, người đã từng không mua nổi cho mình một đôi giày (ông khởi nghiệp chỉ với một đôi dép lê) có số tài sản cá nhân lên đến 2,3 tỉ đô la Mỹ (theo tạp chí Forbes, tháng bảy năm 1999) và hiện đang xây dựng một trung tâm buôn bán lớn nhất thế giới – Trung tâm thương mại Châu Á (Mall of Asia) trên khu đại lộ Roxas ở Manila, hơn hẳn trung tâm thương mại West Edmonton ở Canada. Ali về hưu năm 1980. “Tôi muốn trở thành một nữ diễn viên múa ba lê vĩ đại, nhưng tôi không biết mình có năng lực hay không”.