Một thứ gì đó mà không phải thuốc ngủ quá liều. Con người cần được ôm ấp, vuốt ve. Cháu nằm im trong màn, cuộc trò chuyện đã hết thú vị.
Cháu làm bác buồn lắm (bác theo lên cầu thang). Lại có cả chất xúc tác của sự ngu dốt chỉ biết nhìn vào những cái tên mà chẳng bận tâm thực chất dưới lớp vỏ của nó là gì. Những lúc này là lúc người ta lạnh nhất và có thể có hoặc không nhiều hơi ấm nhất.
Có một điều mà bạn không rõ là thực hay trong một giấc mơ: Bạn tìm thấy trong tủ tờ đơn xin li dị. Cháu làm bác buồn lắm (bác theo lên cầu thang). Và với tình yêu ấy, họ không thôi mong mỏi lan rộng sự tươi mát của mạch nước ra khắp thế gian.
Hôm nay nó lại đến báo với bác là cháu không đi học cả buổi. Và cũng là kẻ thù của những kẻ muốn duy trì chúng để trục lợi hoặc ngu si hưởng thái bình. Đừng làm mọi người buồn lo.
Thậm chí, dựa trên một số phân tích lúc mơ, bạn còn biết là mình đang mơ. Ta khát, ta muốn uống cạn sự lương thiện trong con người mình để có thể phá phách. Chơi là làm một bài thơ hay để được chửi.
Thậm chí, phải viết, phải sống. có đứa nói bệnh viện này chữa cho bộ đội rồi mới đến lượt dân Ta ghét phải gây phiền nhiễu đến những ai lúc nào cũng lo bị làm phiền.
Nhưng càng lớn, tôi càng dốt. Tôi vừa rơi nước mắt vừa nghĩ như vậy. Hình như cũng hoàn toàn thôi đau.
Sáng nay em đi làm không rõ cháu có học không. Tít tít tít tít… Phù, phù, lần này thì bạn tỉnh dậy, cái cảm giác đời sống thật nó thật hơn cả. Vậy mà bác tôi biết đủ chuyện đời.
Rồi lúc đấy, hai chị em cùng ra trường, bác khao to. Nếu mai này có dịp làm phim, tôi nghĩ, đó là một cảnh quay không tồi. Hiểu biết này đến hết sức đơn giản.
Và đôi lúc bạn muốn thế chứ, để thoát khỏi trạng thái dồn nén. Hy vọng có thể hâm nóng lại. Thật ra, tôi cảm thấy khó chịu lắm khi thỉnh thoảng lên mạng thấy những kẻ chỉ gặp vài trường hợp tiêu cực đã dám phủ nhận cả một bộ phận con người.