Tôi khóc vì tôi thích yên ổn chứ đâu muốn đấu tranh. Nước mắt tôi lại rơi. Dù cái sự ôm ấp, vuốt ve này chỉ đơn giản là những biểu hiện thân thiện.
Kết luận: Con hứa với bác gì nào? Chị út mớm: Lần sau cháu không thế nữa, hứa đi. Cá với bác gái xem đội nào thắng. Những bồn hoa cúc vàng rung rinh trước mặt.
Câu như thế không được, phải… dành cho các điều không hợp khẩu vị quan điểm của bác. Tôi tưởng tôi ngu mấy môn đó nhưng về sau nhìn lại, hóa ra tôi chẳng bao giờ học bài về nhà. Bố thì ít khen ngợi con cái nhưng một hôm khách đến ăn cơm, mọi người nói chuyện về tôi, tôi ngồi trên tầng nghe loáng thoáng bố ở tầng dưới nói: …nhưng phải nói là nó dám khẳng định mình viết hay.
Nhưng những áp lực dai dẳng khiến bạn đâm bệnh. Chả có gì để nhớ ngoài vài khuôn mặt thân quen và những kỷ niệm chung. Đó là mong muốn hết sức chân chính và cũng là mong muốn của bạn.
Bảo keo xịt tóc miễn phí. Và người ta sẽ gọi đây là giai đoạn ươm mầm siêu nhân cho lịch sử nếu trong một tương lai gần, bắt buộc phải có những con người siêu việt. Tôi nhớ lại một số kỷ niệm nơi vườn thú này.
Nhưng mà vẫn sẽ có những sai lầm. Chúng tôi, dòng họ chúng tôi rất cứng đầu. Hoặc có người vỡ mộng tươi đẹp.
Thôi, bác đừng đi xe ôm xuống đây. Tất nhiên, có lúc người ta sẽ cảm thấy sự đồng điệu với sự thấu suốt kiểu hư vô, sự thấu suốt của dục đã diệt khi người ta có chung trạng thái thấy đời sống mất hứng bên con người. Đã bảo chả thích viết đâu.
Như vậy là bạn lựa chọn ngủ tiếp với lí do mà bạn cho là chính đáng: Đã sáng tạo đủ cho một ngày và mệt. Ở trước cửa hiệu thuốc cạnh nhà, có một cây hoa sữa cưa nhánh gần gốc. Giờ ở nhà chị, thường xuyên gặp nhưng chị chỉ tạt qua nhà ăn cơm chiều rồi lại đi học thêm hoặc vào trường.
Tôi chỉ muốn gỡ ra khỏi chuyện này càng nhanh càng tốt. Tuỳ theo hành động của đứa nào chỉ có thú tính, đứa nào còn tình người mà tôi chém bằng lưỡi dao hay bằng sống dao cho đau buốt mà tỉnh ngộ trong cảm giác sợ hãi khi đứng vào hoàn cảnh của kẻ bị tàn sát. Cũng có thể không, người đời thờ ơ lắm, chỉ để ý đến những gì mang tính kích động mà thôi.
Tắm vù cái rồi đèo thằng em vào bác. Thi thoảng vẫn bình luận vài câu. Ở đây, bạn thấy bệnh tinh thần của bác còn nặng hơn của bạn.