Tay chàng mỏi nhừ, có lúc thanh kiếm trong tay run lên bần bật khi gặp phải rễ cây, nhưng chàng cố hết sức giữ chặt kiếm. Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc. Khi đến nơi, Nott thấy Merlin đang đứng sừng sững giữa khu vườn, ánh mắt trang nghiêm nhìn thẳng vào Nott.
Chàng chỉ có thể mang đủ đất để phủ lên một vài mét đất nhỏ. Bằng không thì dĩ nhiên là Merlin đã lừa dối anh. Cho đến bây giờ, tôi đã có hơn 2000 công nhân làm việc cho 20 nhà máy của mình trên khắp thế giới.
- Ngươi có chắc là không muốn nói chuyện với ta về. - Đúng như vậy, chưa từng có một cây bốn lá nào mọc trong khu rừng Mê Hoặc, đặc biệt lại là một Cây bốn Lá thần kỳ. Hễ có dịp là tôi lại hỏi bất cứ người nào đang dùng giỏ xách da về những điểm mà họ thích cũng như không thích khi dùng nó.
- Thưa thần Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây đáng kính. Nott sẵn sàng hạ bất cứ chướng ngại vật nào trên đường mình đi. - Được rồi, nếu cậu muốn thì tôi cũng công nhận rằng sự may mắn "trên trời rơi xuống" quả thật là khó hiện hữu trên đời nhưng rất ít khi nó xảy đến với chúng ta và nếu có thì cũng chẳng kéo dài được mấy.
Nó quả thật là một mảnh đất màu mỡ, đất còn rất mới và chỉ cần nhìn sơ qua thôi cũng biết ngay là rất giàu phân bón. Chắc là món tiền thừa kế đó lớn lắm phải không? Hãy bảo trọng và chúc anh may mắn.
- Ta đã nói là CHƯA BAO GIỜ rồi mà - thần Gnome bực bội hét lên rồi quay đầu bỏ đi. Đôi khi những yếu tố chính lại có thể được tìm thấy trong những chi tiết tưởng chừng như rất vụn vặt. Anh đã làm gì sai nào? Sao anh lại thấy khổ sở đến thế? Anh tự hỏi: "Ta xứng đáng có được may mắn.
Khi ngừng cười, gương mặt bà nhanh chóng trở nên nghiêm nghị. Nước sẽ chạy theo rãnh đó tạo ra một dòng suối, như vậy nước sẽ không còn tích mãi trong hồ nữa. Ông ngước nhìn những nhánh cây đu đưa trong cơn gió thoảng nhẹ của buổi ban chiều cùng những tia nắng lung linh trên thảm cỏ xanh mượt phủ đầy những cây cỏ bốn lá mềm mại như nhung trải rộng dưới chân, chưa bao giờ ông thấy lòng mình bình yên đến thế.
Tiếng cười thơ ngây của những đứa trẻ đang đùa nghịch gần đó làm cho ông như muốn quay trở lại thời niên thiếu của mình. Nhưng ngay khi Nott chuẩn bị leo lên lưng ngựa thì Sequoia bắt đầu lên tiếng. Chàng thấy rằng thần Gnome đã nói thật, và phù thủy Merlin cũng chẳng hề nói dối.
Bóng đêm đen kịt giăng phủ dày đặc. Thần Ston không thể nào nhìn được cười, bà cười mãi không dứt: Không chỉ có thế, sai lầm của ngươi là không đi tìm biện pháp mà luôn đi tìm lý do biện hộ, củng cố cho sự mất niềm tin của mình.
- Từ ngày thần Gnome nói với tôi là cây bốn lá không mọc được ở đây, tôi đã dành hết thời gian để tạo ra nơi này. Còn nếu Người không muốn nói chuyện bây giờ thì con sẽ quay lại sau ạ. Tôi làm hết việc này đến việc khác nhưng chẳng việc nào làm được lâu cả.