Một tháng sau sự kiện trận lụt, ngày 17. Với ông, IBM không chỉ là cuộc đời ông mà còn là một phần nước Mỹ. Nó được Tho- mas Watson Sr.
Tấm ảnh đi vào lịch sử khi người Mỹ dùng nó để làm một con tem. Ngày nay, bạn có thể thấy các nhà lãnh đạo áp dụng Ngày tiếp xúc đón tiếp trực tiếp bất cứ ai Thế kỷ XXI đã ở đỉnh điểm của toàn cầu hóa trong khi các xung đột có nguồn gốc kinh tế đang vẫn tiếp tục diễn ra và gây chia rẽ nhân loại, thì ước mơ hơn nửa thế kỷ trước của ông, giờ đây, lại có ý nghĩa tiên đoán như một tuyên ngôn về sứ mệnh của kinh doanh quốc tế và thương mại thời toàn cầu hóa.
Là con trai cả của chủ tịch công ty máy tính thương mại quốc tế, Thomas Watson Jr. Watson đã lắng nghe và cho con trai mình một sự mạo hiểm lớn đầu tiên với tư cách một nhà quản trị, như Tom đã nói, để sau đó dẫn đến cuộc cách mạng IBM system/360. Trong bản vẽ đó, có một con vịt quay đầu đi theo hướng ngược lại.
Nếu thắng, IBM sẽ dẫn đầu thế giới. Một bài báo của Fortune đã phê phán việc cấm uống rượu và hút thuốc của Watson là vi phạm quyền tự do cá nhân của nhân viên. Dường như có tiếng vọng của Watson ngày xưa: Đừng bàn nhiều về máy móc, hãy bàn nhiều về công việc của khách hàng.
Và đây là thời điểm ghi bàn của Gerstner: Họ buộc phải hướng về thị trường, nghĩa là phải phục vụ trở lại công việc kinh doanh của khách hàng. Dĩ nhiên, các đúc kết ngày nay có thể phong phú và chính xác cao hơn thời kỳ Watson, theo bước tiến của thời đại. Có lẽ đó là lý do Watson xây dựng các chương trình giáo dục, trường học của IBM từ rất sớm.
Tìm các kỹ sư trong chiến tranh là điều khó khăn. 000 hợp đồng trong ba năm cuối của thập niên 1990. Watson đã thành công trong việc gửi đi một thông điệp và thông điệp đó được hiểu rõ, rằng ông là người cởi mở và biết lắng nghe.
Bạn dùng thời gian như thế nào thì thời gian sẽ làm ra bạn như vậy. Tom nghĩ rằng mười hai đơn hàng từ quân đội, ngân hàng và hãng bảo hiểm đủ để nói chuyện với cha ngay trong cuộc họp. Dường như có tiếng vọng của Watson ngày xưa: Đừng bàn nhiều về máy móc, hãy bàn nhiều về công việc của khách hàng.
Với Watson chỉ có một IBM mà thôi. Thoạt đầu, khi ấy, chuyện này có vẻ như không đáng quan tâm, hay thậm chí là vớ vẩn. Và họ nói chuyện với nhau.
Watson trở thành nhân viên bán hàng tập sự vào năm 1896 cho NCR, sau 5 năm lăn lộn ở thành phố. Những thành tựu phi thường sau này sẽ giống như một phát ngôn chính thức cho Kết quả là Watson có được 181 người khuyết tật do Supa tuyển.
Mùa xuân năm 1914, phiên tòa phúc thẩm xét xử NCR khép lại, xóa tội cho tất cả các bị can cam kết không tái phạm và cả Watson, mặc dù ông không ký vào cam kết đó. Đây lại là cú sốc với nhân viên IBM, vì hàng trăm ngàn thành viên của IBM chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày nào đó tập đoàn của họ lại rời xa lãnh địa máy tính mà đối với họ là bất khả xâm phạm. Cơ hội đó chính là đưa IBM đi sâu vào máy tính hiện đại, trong nhiều năm, trước khi từ giã những cái thẻ nhớ bằng cách đục lỗ.