Đồng thời chị không thể không giữ vững phong độ nghề nghiệp của một ký giả đêm ngày đối diện với ống kính. tôi làm việc ấy ư?” Thưa tướng quân, chắc Ngài bị loạn thần kinh rồi". Thông tin thương mại bị tiết lộ như thế làm cho các cán bộ thương mại rất mất thể diện.
Nhiều người suy đoán là anh đã gặp vấn đề gì đó. Ngoài ra có một số chuôi xuất hiện ngẫu nhiên như lỡ lời trong lúc tranh biện, anh phải lập tức nắm lấy mãnh đả mãnh truy. Quan trên nói: “ Quảng Đông tốt nhất, sao ông không ở Quản Đông Quan huyện cả sợ, bây người mới phát hiện cấp trên đang đỏ mặt tía tai bèn vội vã bèn rút lui.
bèn nhờ mấy tay anh chị cùng đến gây sự với vị chủ quản công trình đó, đập phá công trường. ta chán, khiến cho thính giả "buồn nôn". Kẻ cắp thấy con chó chạy ngang bèn liên tục ném những mẩu bánh cho nó, con chó bảo kẻ cắp: “Thằng cha này, cút ngay! Hảo tâm của mày khiến ta sợ hãi”.
Một mặt khác phải vui vẻ bàn chuyện phiếm, không được dùng lời lẽ thô bạo, hạ lưu trêu chọc đối phương. Anh nên đấu khẩu với nàng đại để Người biết giả ngu tất không phải người ngu làm ra vẻ ân cần, nhún nhường là tài năng của người trí tuệ cao siêu.
Một hôm bà ta mời chàng trai đến biệt thự qua đêm với bà. Đó là một tổng thể có nội dung phong phú bao gồm hình tượng trí thức, đạo đức, năng lực, ngôn ngữ, hài hước của anh. ông nói: "Vương gia, vậy thì như thế này.
Nếu như bỏ rơi mục đích của biện luận thì trở thành vấn đề thuần túy kỹ thuật, thành trò chơi chủ, như vậy không còn có giá trị, ý nghĩa gì nữa. Ai cũng biết hai bên quan hệ tốt thì không cần thiết nhiều lời cung kính. Một số tranh chấp có nguyên nhân phức tạp hoặc đã quá lâu đời nhiều việc tích tụ lại cho nên người hòa giải phải nghiên cứu cụ thể, phân tích cụ thể cho hai bên đều đồng tình mới giải quyết được tranh chấp.
Điều đáng tiếc là quan huyện này còn có "đồng chí”. Những chàng trai giải thích dài dòng khi có khuyết điểm là loại người sau khi kết hôn sẽ hay cãi nhau với vợ. Đe dọa có mấy chiến thuật thông dụng không thể không biết đến.
Đột nhiên vợ cười rộ nói: "Giỏi lắm, giỏi lắm Không ngờ anh tại đổ đốn đến thế. Anh bạn kể rằng: “ Một hoom tôi cùng bạn học lên Bắc Kinh chơi. Camary, vua hùng biện Mỹ đã có một việc mẫu mực cho kế bán khôn.
Ông rao bán thực phẩm đậu khắp nơi và đại phát tài. Napoleon dặn người nhà không cho Rogierpin vào nhà. Còn tâm tính nhỏ nhen là kẻ thù của thoái mái, hào phóng.
Chẳng bao lâu thì người đi săn đến hỏi tiều phu có thấy con cáo chạy ngang hay không. Khi Hán Nguyên Đế vừa lên ngôi hỏi ý kiến Cống Vũ, đáng lẽ Cống Vũ nên kiến nghị vấn đề cấp bách của quốc gia mà bỏ qua các vấn đề khác. Thế là mọi người cho Thiền Đạo Đài là vị quan tốt, biết bảo vệ quyền lợi bá tính.