Ngoài chuyện phải làm việc 40 giờ một tuần, họ còn theo học 4 giờ mỗi tuần, và lại phải bỏ ra hàng chục giờ nữa để làm bài tập và đọc tài liệu. Kết quả cuối cùng rất cần đến sự phấn đấu bền bỉ và chỉ dành cho những ai không sợ thách thức. Tôi bắt đầu đọc tiểu sử của các danh nhân năm mười hai tuổi.
Hãy coi đó là một quy trình cho sự trải nghiệm của chính bạn. Biết được đích đến, chúng ta có thể sẽ thấy rõ viễn cảnh tương lai. Bất chấp sự khác biệt về tín ngưỡng, quan điểm, tuổi tác, nòi giống, văn hóa, sở thích, phong cách sống, chúng ta cần nhận ra rằng tất cả chúng ta thường có hai điểm chung.
Ông nói rằng, cùng cười với nhau sẽ giúp làm việc với nhau lâu bền hơn, cần mẫn hơn và hiệu quả hơn. Thứ nhất là sợ hãi nó, cố gắng quá mức để tránh nó. Mọi lời nói của tôi lúc này đều không có ý nghĩa gì.
Một thái độ ứng xử tích cực, những thói quen tốt, cách nhìn lạc quan, khát khao theo đuổi những mục tiêu, v. Toàn bộ nội dung trong đó là những lời bào chữa cho lý do tại sao người ta nghĩ là mình không thể làm được điều này việc kia. Đầu tiên, nó giúp tạo ra thái độ đúng đắn về vai trò cơ thể.
Theo ông, bất cứ nỗi đau nào cũng mang đến cho chúng ta một sự trải nghiệm nào đó, chỉ là chúng ta có sẵn lòng đón nhận, học hỏi từ nó hay không mà thôi. Họ chấp nhận những gì mà cuộc sống mang đến, họ trân trọng và xem chúng như món quà mà cuộc sống ban tặng cho họ. Chúng ta cần phải biết chọn lọc những thức ăn cho tinh thần cũng như cho cơ thể.
Và thế là, khả năng của chúng ta vẫn bị chôn vùi. Điều trung thực cao hơn tất cả - là hãy trung thực với chính mình. Không hề có sự xấu hổ khi thất bại, chỉ xấu hổ khi sợ phải gượng đứng dậy và tiếp tục cố gắng.
Nhưng sự thực chỉ là do họ không biết sử dụng quyền được lựa chọn của mình. Cả hai đều giống nhau ở tài năng xuất chúng và một cái tôi biết hòa hợp. Sau nhiều năm xoay sở và tìm tòi nghiên cứu, tôi đã nhận ra rằng cuộc sống được hình thành từ những quy luật đã tồn tại hàng ngàn năm nay.
Khi chúng ta còn bé, cuộc sống chúng ta do người lớn tuổi hơn chi phối. Và cách chúng ta cảm nhận về chính mình liên quan đến việc hình thành tính cách riêng của mỗi chúng ta. Các nhà tâm lý vẫn chưa thống nhất về lý do tại sao một số người tìm thấy động lực trong cuộc sống trong khi một số khác thì không.
Đáng buồn thay, quá nhiều người không nhận ra điều này. Một người bạn lớn tuổi và khôn ngoan hơn bảo tôi cách đây nhiều năm rằng, ông bắt đầu một ngày dựa trên một bản ghi chú những điều tích cực. Chúng tôi nhất thiết phải ngoan ngoãn.
Nói cách khác, nếu tất cả chúng ta biết thể hiện sự tôn trọng đối với người khác, thì đâu cần đến luật lệ để chỉnh sửa tư cách đạo đức chúng ta. Đó không phải là mục tiêu, đó là mong ước. Và có lẽ chính sự hài hước là phương cách hữu hiệu nhất giúp chúng ta giữ cho tinh thần không bị nghiền nát dưới áp lực của cuộc sống khắc nghiệt.