Atkinson đã cố gắng để “ma thuật” này hoạt động bởi vì ông ấy nghĩ rằng ông ấy đã nhìn thấy Xerox PARC làm được tính năng này khi họ đến tham quan. Jobs nói: “Anh thấy công việc đó như thế nào? Hẳn là rất tốt. Vào thời điểm đó, Jobs đang sở hữu 6,5 triệu cổ phiếu của Apple, tương đương với 11% cổ phần của công ty, trị giá hơn 100 triệu đô.
Để làm được điều này thì chuột phải được thiết kế di chuyển bằng viên bi tròn thay vì hai bánh như thông thường. Jobs cũng rất tự hào; ông đã chuyển cho tôi những e-mail trao đổi với Tate cùng một số lời khen ngợi. Jobs đặc biệt quan tâm đến New York Times, theo ông đó là một tờ báo lớn có nguy cơ xuống dốc bởi lẽ nó không tìm cách để đáp ứng nội dung số.
“Jony và Steve đang tập trung suy nghĩ về vấn đề thiết kế, rồi Jony hỏi, ‘Nếu màn hình tách rời khỏi bệ giống một bông hoa hướng dương thì sao?’ ông ấy hào hứng và bắt đầu phác thảo. “Steve là một trong những người sáng chói nhất mà tôi từng gặp. Vì vậy, người bác sĩ đã dự định giao đứa bé cho một gia đình vợ chòng luật sư.
Và Jobs đã trả 5000 đô la trích từ tiền lương của mình cho Couch. Vì thế tôi cho ông ta biết điều đó. “Vì vậy, chúng tôi đi với họ ra chỗ để xe, cầm theo chiếc Blue Box.
Thay vào đó, ông chỉ kiếm được khoản 2,5 USD trong giai đoạn đó. Rubinstein đã mời anh tới Cuptertino. ” Hertzfeld trả lời, "ông ta cần sáu chiếc cơ.
Tôi muốn nó phải như một tiếng sấm”. Cảm giác đó không ổn chút nào. “Nếu đó không phải là điều kỳ diệu, thì tôi chẳng biết nó là cái gì nữa.
Một Thiền sư phái Tào Động tông (Soõtoõ)ở California, thầy dạy tâm linh cho Jobs. Nó không có cổng USB! Nó chẳng có cái này, cũng chẳng có cái kia. Jobs đã đến gặp riêng ông vào tháng Hai khi tới New York để họp với các giám đốc truyền thông.
Một vài ngày sau chuyến viếng thăm lần thứ hai tới Xerox PARC, Jobs đã tới một công ty thiết kế công nghiệp ở gần đó tên là IDEO và nói với một trong những thành viên sáng lập của công ty này, Dean Hovey, rằng ông muốn có một mẫu thiết kế đơn giản với một phím bấm duy nhất với chi phí chỉ 15 đô-la. “Chúng ta sẽ hiểu được nhu cầu của khách hàng hơn bất kỳ công ty nào khác. Nhiều khi, Jobs vẫn tiếp tục bao biện cho mình.
Jobs và nhóm Pixar nhanh chóng tìm thấy nhà máy sản xuất nước quả đóng hộp Del Monte ở Emeryville, một khu công nghiệp lân cận nằm giữa Berkeley và Oakland, chỉ đi qua Cầu Cảng từ San Francisco là đến. Jobs gửi cho ông ấy một vài ý tưởng. “Bất cứ ai ngồi quá 30 phút với Amelio cũng đều nhận ra rằng anh ta chẳng làm nên trò trống gì, ngoại trừ việc tự huỷ hoại,” sau này ông nói.
"Đó là lần đầu tiên trong lịch sử", Wozniak sau này nhớ lại, "bất kỳ ai cũng có thể gõ một ký tự trên bàn phím và sẽ thấy nó hiển thị lên ngay màn hình. Tuy nhiên, khi Jobs và Sculley bắt đầu lập kế hoạch đẩy mạnh chiến dịch marketing, Sculley quyết định rằng họ cần tính phí thêm 500 đô-la nữa. Vì thế, khi cuối cùng thì iPad cũng được bán và đoạn phim quảng cáo được phát sóng, Vincent đã đưa gia đình mình đến Lễ hội âm nhạc Coachella ở Palm Springs, nơi quy tụ một vài ban nhạc ưa thích của anh như Muse, Faith No More, và Devo.