Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm. Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc. Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng.
Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm. Bộ phận của James bắt đầu một tuần làm việc mới trong tâm trạng phấn khởi, gương mặt mọi người đều toát lên vẻ yêu đời. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.
Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Anh cầm lấy cây bút lông, rồi vừa huýt sáo vừa liệt kê ra những lợi ích có được nhờ ủy thác công việc hiệu quả.
Rồi họ làm việc trong cùng một công ty và mua nhà trả góp ở cùng một chung cư. Sếp của James rất lo lắng và đắn đo về năng lực của họ. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui.
- Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa. Huống chi nói đến chuyện cả tập thể và từng cá nhân trong bộ phận của tớ vượt thành tích như thời gian qua! Cậu có thể yên tâm rằng giao việc hiệu quả chính là một nghệ thuật đào tạo và phát triển năng lực con người. Và những băn khoăn đó càng khiến anh thêm mệt mỏi.
James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng: Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.
Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được. - Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình. Khi tổng kết, tớ thường trao đổi và chia sẻ suy nghĩ, cảm tưởng cũng như quan điểm của mình với các nhân viên về ba vấn đề đó.
Vì thế, anh bắt tay vào chuẩn bị thật kỹ những phạm vi yêu cầu đối với từng công việc trước khi giao việc cho họ. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn.
Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. - Nè, anh nịnh em vì có điều gì không phải với em, đúng không? Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói.
Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau. Anh phải viết và đánh giá các bản báo cáo, phải đọc những bản thông cáo và tạp chí chuyên ngành; phải luôn có mặt tại những cuộc họp quan trọng. Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả.