Nhưng thấy cũng hay hay. Nêu ra những điều họ đã làm được nhưng không quên chỉ ra cái họ đã sai lầm. Như một chương trình diệt virus được cài đặt vận hành theo định kỳ.
Lúc thấy xe của các chú, tôi đã định đi ngay. Phim chưa hết thì vợ gã đón con về. Họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Tiếng tôi nhỏ quá.
Một người đàn bà không đẹp mà đẹp. Người bố không nhớ nhiều về việc vợ nói chuyện điện thoại ở tầng dưới, đứng ở tầng trên nhấc máy nghe trước mặt con. Ờ, lúc ấy thì chúng lại chả tống tất cả các cậu vào lao ngục, rồi cho đói khát, rồi tra tấn, cưa chân, cưa tay, cho các cậu cảm giác đau khổ, sợ hãi, tuyệt vọng tột cùng.
Khoảng cách giữa các thế hệ trước tiên là do người đi trước tạo ra. Em sẽ thôi là một sinh linh. Gần cuối buổi, đang bê chai thì có một người đàn bà chưa già ngồi ăn ở bàn bên trái gọi giật lại: Mày ơi, dọn chỗ bát này đi.
Của một thân xác đặc. Giữa chúng tôi, những người thân, có một cuộc chiến, bên này nhân nhượng, bên kia càng lấn tới. Chẳng vay chẳng nợ ai trên đời cả.
Trước trận bán kết một ngày là ngày cưới chị cả. Một người đàn bà không đẹp mà đẹp. Gió thốc vào đầu tôi buốt lịm.
Lúc đó, tự nhiên bạn gầm lên: THÔI!!! Chỉ một tiếng và bạn tỉnh dậy. Dù bạn rút kinh nghiệm lựa chọn trái với cái bạn thường chọn chăng nữa. Bạn không muốn rũ bỏ hoàn toàn để làm mới toàn bộ.
Đó là một quyền chính đáng nếu thực sự họ có trách nhiệm. Phải ăn để bác không hỏi: Sao thế? Và còn để lấy sức viết. Mực thước và tự nhiên.
Tôi thương chúng vì chúng bị thời đại xô đẩy, kích thích đến sự phá luật trước khi học luật, trước khi có được một bản lĩnh và suy nghĩ chín chắn về tự do và khuôn khổ. Những con vật, những con người tự tử nhiều quá. Và lại thấy quyển sách bị xé.
Và nó được tái tạo chậm hơn cái được phát ra. Nhưng đây là một trận bóng. Thậm chí, ông có thể làm vua làm chúa ở đó.