Sech Nga

Phang tập thể em hầu gái mặt xinh như búp bê

  • #1
  • #2
  • #3
  • Môn Toán tôi không chắc mình đánh dấu bài vì sợ trượt hay vì tôi không muốn người ta không tìm thấy bài đánh dấu của tôi lại làm rùm beng lên, mẹ tôi lại chạy ngược chạy xuôi. Ba năm đè nén nó rồi mà mình không nhớ ra mặt nó. Bạn không khinh rẻ mình vì bạn cố sống trung thực và linh hoạt với cái bạn biết và không ngừng muốn nắm bắt cái bạn không biết.

    Còn những ngày tiếp theo là tùy thuộc vào ông. Tốt hơn là dành đất cho những con chữ về việc biết rõ nhưng không biết rõ có ngộ nhận không. Mà nguyên nhân là những dồn nén âm thầm xuất phát từ chính sự căm ghét (thường là vô thức) những định kiến ấy.

    Giữa thẳng thắn và kiêng nể. Nó bộc lộ dồn nén một chút, mọi người chắc đều khó chịu nhưng chịu được. Bằng cách hy sinh cho nó và để nó tự nhận ra điều ấy.

    Chừng nào còn giữ cách sống ấy, nếu đời sống không đẹp hơn, trùm lên đời tôi sẽ mãi là bi kịch. Nhưng bác ơi, cháu phải sống để bác không phải làm thế. Cũng vì thế mà bi kịch ngày càng nhiều.

    Đầu tiên mẹ hỏi: Con tự viết à? Tôi chỉ cho mẹ xem tên người viết ở cuối bài. Không rõ là bực ai, cái gì nhưng quả bây giờ, khi xong một giai đoạn gột rửa nữa (hơi muộn?), chừng nào còn có ý định viết tiếp, tôi nôn nao muốn khạc nhổ một con người cũ to nhất trong vô số con người trong mình ra. Khi lựa chọn lợi dụng chính sự rối rắm ấy làm phong phú thêm sáng tạo và đời sống.

    Nhà văn quì bên giường vợ. Nhưng cái cảm giác bất bình trước một cuộc chiến phi nghĩa ở một xứ sở xa xôi thì chắc là chưa có. Và lại tiếp tục tỏ ra ngoài trang sách trước mặt, không có gì hấp dẫn tôi, không có gì đáng để tôi bận tâm.

    Hơn nữa, một sinh viên đã nghỉ học non một năm và không có nề nếp. Cái giá chung để nhảy từ tiêm đau đến tiêm không đau. Anh họ và chị út ngồi vào bàn.

    Họ cũng tội gì mà thử nghĩ nếu ngoảnh mặt trông lên, gặp một rừng mắt trừng xuống có hãi không. Mẹ: Thôi, nhà em không nuôi đâu ạ. Họ để khao khát cải tạo đời sống héo khô ngay từ lúc chưa mọc lên.

    Tôi luôn có ấn tượng về sự kém nhiệt tình của những cậu con nhà giàu với những đối tượng không đem lại lợi ích cho họ. Có lẽ nên vào nhà vệ sinh, rửa mặt và tè một cái, bạn sẽ sảng khoái hơn và kể câu chuyện một cách khoáng đạt hơn… Để lại thế nào chúng cũng sinh đẻ vô tội vạ.

    Nhưng bác với cách sống của mình, cũng chỉ là một hành khách trên chuyến xe lịch sử. Như tiếng mưa đá gõ lên đầu những mầm hoang vừa nhú. Thế nhưng rồi nó cũng vẫn phải thực hiện nhiệm vụ chứng minh nó tài hơn cái ác.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap