Khi thấy viết đã cũ cũng lại khó tiếp tục. Tất nhiên là trừ chuyện đẻ ra những đứa con giống nhau. Và rằng nếu bạn đang tham gia một bi kịch, bạn cũng có thể tạo được một kết thúc có hậu.
Nhưng lí trí dạy tim tôi phải muốn. Bạn thích bác trai và sự hoà hợp của hai người ở những thời điểm như thế. Vừa rồi đi đá bóng với thằng em về qua bị tắc mãi ở đó.
Nhưng dần trải qua những thái độ của họ tôi biết họ là những nguời tự làm chủ cuộc đời mình và họ vẫn thấy sống còn đầy ý nghĩa. Bạn chưa có cơ hội đọc những tác phẩm của Freud nhưng nghĩ ông ta tin vào sự lí giải được các giấc mơ cũng đúng. Rồi tôi đổ nước vào đống tro tàn.
Bạn đang ngồi trên một chiếc ghế gấp, lưng cong xuống, hai tay tì lên một chiếc bàn khá rộng, mà ở tư thế ngồi ghế thì nó cao đến ngực bạn. - Vậy mà tôi cứ định sẽ làm cho ông phải xấu hổ cơ đấy. Còn nếu nó tương đối đúng thì chúng ta cùng suy luận tiếp…
Hoặc sẽ bắt mình quên. Ai có thể giữ được tuổi trẻ, những người lúc nào cũng có thể bị cám dỗ bởi thứ triết lí hiện sinh muôn hình vạn trạng. Bởi rốt cục sự lương thiện có thể giết ta chết trước khi ta kịp đem nó đi hồi sinh người khác.
Nhưng không hướng tới nó thì tôi lại thấy mình hèn hạ. Khi mồ hôi khô lại, khi bạn dựng chân chống xe và đặt chân xuống mặt đất là lúc chúng nhói lên. Được bạo lực hơn? Lộc xộc loạch xoạch toành toạch.
Bạn sợ sự dây dưa tình cảm để rồi ông chú cứ vô tư: Mày sang khuân cho chú cái tủ. Đừng xót thương vì bà già nhặt rác mà hãy thương nếu biết bà ấy nhặt rác về bán nuôi lũ cháu nheo nhóc có thằng bố nghiện ngập vào tù và bà mẹ trốn đi tìm một chân trời khác. Bạn lại dựng lên một cảnh ngắn: Bạn bị hút vào chiếc giường trắng không tinh, tay chằng chịt ống iếc dây nhợ.
Hoặc không thoát ra khỏi ý tưởng các bức tranh trước của bản thân. Họ kinh doanh khách sạn. Q của lí trí không tự an ủi được.
Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách. Và lại, vừa mất giấc mơ vừa thêm tội chống người thi hành công vụ. Và vì thế, chúng sẽ dễ ngộ nhận trách nhiệm người với người cũng chỉ là một trò chơi, một sự ảo như bao cái ảo mà chúng tiếp xúc.
Tôi chưa lựa chọn đại diện cho tiếng nói của người nghèo khổ vì sự hiểu biết ít ỏi của tôi về vấn đề này dễ biến tôi thành một kẻ đạo đức giả. Cả hai đều không biết những tác động tưởng chừng nhỏ nhặt và dai dẳng ấy có thể giết chết bạn. Có nhiều cái không thanh toán được bằng lí trí.