Ollila một nhân vật cũng góp mặt trong bộ sách này cũng ở vào tình trạng y như Watson vậy. hãng truyền thông lớn. Và đây là thời điểm ghi bàn của Gerstner: Họ buộc phải hướng về thị trường, nghĩa là phải phục vụ trở lại công việc kinh doanh của khách hàng.
Nhưng trong thực tế, Tom đã gia nhập cái nơi mà ông chán ghét: IBM của cha. 1917, Watson người đàn ông sắt đá đã bật khóc khi chứng kiến người mẹ thân yêu ra đi vào cõi vĩnh hằng mà không thể làm gì được. 9, tại Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc Tuyên ngôn độc lập ở Hà Nội, sau khi tiến hành cuộc khởi nghĩa giành chính quyền từ Nhật.
Nhưng đặt cược vốn thường là ngôn ngữ của các nhà quan sát bên ngoài, nghe có vẻ như là các nhà doanh nghiệp không thèm đến lý trí mà chỉ dựa vào niềm tin. Và bốn năm sau, ở tuổi 27, Watson được cử tới Rochester, New York để vực dậy một công ty chi nhánh. IBM vẫn bảo thủ với máy chủ trước khi kịp làm ra ThinkPad muộn màng.
Một bức hậu cảnh quá hoàn hảo. Đích thân ngài chủ tịch sẽ trao giải thưởng sau đó là dùng tiệc tối thân mật với những tài năng này. Trong mắt mọi người, Watson dễ trở thành kẻ hô hào suông và kiêu ngạo.
Jorma Ollila khó mà điều hành một Nokia với Watson ở Endicott nói ngược lại. Trong khi đó, nước Đức là thị trường lớn thứ hai
Nó tọa lạc trên chính nền nhà cũ của cha mẹ mà ông trải qua tuổi thơ ấu. Việc làm này của Watson vẫn được duy trì nửa thế kỷ sau đó. Đứa bé được đặt tên là Thomas John Watson người mà sau này sẽ kế nghiệp ông và trở thành một trong một trăm người có ảnh hưởng lên nhân loại trong thế kỷ XX.
Người bạn đời Jeannette nửa thế kỷ trước dám gạt bỏ rào cản thượng lưu để lấy chàng trai đang bị tòa án xét xử, giờ đây cũng là cụ bà nhưng luôn là người bên cạnh dìu ông đứng lên ngồi xuống. Như Gerstner nhìn thấy, chúng đã không cạnh tranh với nhau để cùng tiến về triết lý khách hàng mà đơn thuần là chỉ để tìm các thách thức tiếp theo những đỉnh cao tiếp theo mà không vì khách hàng. Ford, General Motors, Standard Oil, Colgate Pamolive cần vươn ra nước ngoài.
Khi Watson đến CTR làm CEO vào năm 1914, lúc ông 40 tuổi, các nhân viên IBM đã thấy trên bàn ông chữ THINK được viết hoa. Trong kỷ nguyên của mình, Watson biết không phải nhà tư bản nào cũng thực hiện những điều tốt đẹp đó. Bạn có thể chán nản do thất bại hoặc là bạn có thể học được từ nó.
Và Tom vẫn là sự khôn ngoan nối dài của nhà sáng lập IBM: Tư duy để phát triển. Hartree nói rằng: Tất cả những tính toán trên cả nước có thể được làm trên ba máy tính đang lắp đặt Cambridge, Teddington và Machester. Giờ đây, ông không chịu nổi cái đề nghị đi vay tiền như một con nợ.
Từ bỏ suy nghĩ bao biện kinh doanh trong tầm bao quát, chín tháng sau đó, Watson trở thành nhân viên chính thức của NCR ở Buf- falo. Nhưng bây giờ là lúc đang nói đến khí chất tiên phong của IBM. Đó là chuyện của năm 1937, năm Tom gia nhập IBM trong vai bán hàng.