Thậm chí đôi khi họ sẵn sàng trả lời lại mà không thấy khó chịu; họ chỉ dẫn giải theo hướng của họ. Việc này cần thời gian. Bạn có thể khai thác sự thật từ người này rất dễ dàng, nếu tiến hành đúng cách.
Nếu cô ấy đi chơi, cô ấy sẽ cố gắng giải thích việc không thấy xe ở nhà và như vậy bạn sẽ xác minh được những gì bạn nghi ngờ là đúng – rằng cô ấy không ốm nằm nhà. ” Đây là khái niệm để chỉ thời điểm tất cả các con số người đó đề cập đều giống nhau hoặc là bội số của nhau. Khi chúng ta cảm thấy tâm đắc với những ý tưởng của mình và cố gắng thuyết phục người khác, chúng ta sẽ tiến về phía người đó.
Đó là vì chúng ta lạnh lùng và dửng dưng. Nhiều khi bạn có được câu trả lời, nhưng nó không làm bạn hài lòng. Hầu hết những manh mối khác sẽ vẫn nguyên vẹn để bạn khai thác.
Bởi vì: Chúng ta tự động chấp nhận rằng một lời giải thích là có giá trị, nếu lời giải thích ấy đi sau từ này. Hai nhân viên bán hàng có thể đọc tất cả các cẩm nang bán hàng và học được mọi mánh lới bán hàng, tuy vậy một người sẽ vẫn bán chạy hơn người kia. Chúng cho bạn một khoảng thời gian ngắn để thu thập những suy nghĩ của mình, trong khi người đó xao nhãng mạch suy nghĩ.
Anh ta đạt được gì với câu nói này? Anh ta đã đạt được sự tin tưởng hoàn toàn của bạn. Anh thật ngốc nếu nghĩ khác đấy. Đối với hầu hết các nền văn hóa, nhìn chăm chú thường là một hành động bất lịch sự.
Có một câu ngạn ngữ đại ý là người nào ít lưu tâm hơn sẽ thắng (hay “Si tình, tình phụ; phụ tình, tình si”). Mục này khám phá những điểm tinh tế trong giao tiếp. Sáng nào văn phòng cũng trông như một khu vực bị cơn bão tàn phá.
Người đó chỉ muốn thuyết phục bạn rằng mình đang nói thật. Và đề nghị nhỏ này sẽ không làm bạn đi vào chỗ chết. ” hoặc “Tôi e rằng không có nhiều cơ hội để đàm phán.
Người đưa ra phản ứng 1 biết anh ta thậm chí không cố làm cho chiếc máy in hoạt động bởi vì anh ta đã lấy thiết bị đó. Bạn không thể chỉ nói cho một người biết những gì anh ta sẽ có được nếu trung thực, hoặc sẽ mất nếu tiếp tục nói dối; bạn phải làm cho người đó thấy nó là thật -trên thực tế, phải thật đến mức người đó có thể cảm nhận, nếm, sờ, nhìn hoặc nghe thấy nó. Chẳng ai nhận được cây đèn – họ chỉ mua một chiếc đồng hồ bỏ túi giá rất cao, do một ông già tốt bụng bán.
Nó có giá cao hơn lựa chọn đầu tiên của bạn, nhưng không có nguyên liệu tái chế ở bên trong. Việc này ngăn cản những gì gọi là “bế quan đầu óc” và làm cho người đó dễ dàng thay đổi trạng thái tâm lý của mình hơn. Tội lỗi: “Sao anh dám nói vậy? Em rất đau lòng vì anh không tin em.
Những chỗ nào cần phải sửa lại để bản lý lịch chính xác nào?” Anh muốn làm những gì tốt nhất cho mình và điều đó sẽ là (cho tôi biết những gì đã xảy ra). Kịch bản A: Bạn nghi ngờ Richard đang biển thủ công quỹ.