Khi ta không có một căn bản chắc chắn, thì sao có thể hy vọng tính toán, suy nghĩ kỹ về một vấn đề được? Họ biết rằng thế nào cũng chết và có mang theo nhiều thuốc phiện để dùng trong những trường hợp như vậy. Nếu hoàn toàn thiếu nó, tinh thần tất sụp đổ".
Tranh đấu cho hạnh phúc của chúng ta bằng cách theo một chương trình hằng ngày để có thể có những tư tưởng vui vẻ và kiến thiết. Nhờ cháu, tôi tìm được giải pháp cho tình thế bi thảm đó. Thế mà chỉ do một chuyện đã qua, ông đã làm phí gần hết một năm vì những oán giận mỉa mai.
Càng cận ngày, tôi càng đau đớn cho thân phận. Như ba tôi, không nhờ lòng tín ngưỡng những lời cầu nguyện của má tôi thì đã từ trần rồi. Hồi tinh thần tôi suy loạn, tôi coi một kíp làm đêm có 18 người.
Nhưng ít khi hai người chịu nghe tôi. Tôi thấy rằng hỏi thăm họ vậy thì họ tươi cười vui vẻ. Những cây trong rừng phương Bắc khôn hơn.
Tôi xin được một chân giữ nón [27] trong một câu lạc bộ lớn, ngoài ra còn buôn bán vớ nữa. Một ngày ấy, tôi bán nhiều hơn mấy tuần trước. Khi một người mắc chứng bệnh u uất, muốn gì đều được như ý, thì còn trách móc gì ai nữa? Còn thù oán gì nữa mà mong tự tử để tự trả thù? Tôi nói với họ: "Nếu ông muốn đi coi hát hay muốn đi chơi, cứ đi.
Ông chế nhạo tất cả các tôn giáo, cho rằng Thánh kinh chứa toàn những chuyện hoang đường và đời người là một "chuyện do một thằng khùng kể, đầy những lời rỗng tuếch, vô nghĩa và những hành động hung hăng của những kẻ hoá dại". Tôi tin bây giờ tôi đã nhận được chân giá trị của đời sống. Trong bốn gia đình, chỉ có tôi là đàn ông.
Trước kia nhiều phen tôi mất thì giờ đợi anh ta tới nửa bữa. Thực là một món quà vĩ đại. Tôi vừa móc điện thoại lại, thì lại có người khác kêu.
Câu chuyện như thế này: Rudyard Kipling sau khi cưới một cô nàng ở Vermont, tên là Caroline Balestier bèn cất một ngôi nhà xinh xắn ở Brattleboro (Vermont), hy vọng sẽ lấy đó làm nơi dưỡng già. Ông phải nhẩy vội xuống hố bên lề và hẳn đã quên bẳng câu này mà chính ông đã viết: "Nếu bạn giữ được tâm hồn bình tĩnh trong khi những người chung quanh mất óc phán đoán và trách bạn quá thản nhiên, thì bạn mới thật là con người". Bởi vậy số vốn ngày càng hụt dần và tôi đã nợ nhiều.
Sự nghiệp hiển vinh của Helène Keller chắc chắn nhờ vì bà vừa mù vừa điếc. Bạn toi, ông Homer Croy, tác giả cuốn: Họ phải viếng thành Ba Lê và một chục cuốn khác nữa, đã thi hành phương pháp ấy và có kết quả lạ thường. Ông phải kiếm việc làm để cho tinh thanà khỏi rối loạn.
Trong lòng ta có Thiên đường mà cũng có Địa ngục là thế đó. Những ký ức hồi nhỏ của một người có bệnh đó đại loại thường có những cử chỉ ích kỷ như vầy: "Tôi nhớ có lần tôi muốn nằm trên giường, nhưng anh tôi đã nằm ỳ trên đó rồi. Kaltenborn, bình phẩm viên của đĐài phát thanh Nữu Ước.