Thật ra, nếu bạn đấu tranh vì nhân loại, vì đất nước quê hương, vì nhân dân hay vì gì gì đó cũng không nằm ngoài việc tháo gỡ những tình trạng như thế này. Mà đâu cứ phải là tình yêu mới gần nhau được. Và sẽ không ngừng bị đào thải nữa.
Tớ đoán chắc cũng đỡ tục tĩu hơn. Nó bảo: Người ta không thích mách thì thôi. Hoặc viết những áng hùng văn ca tụng, trang điểm cho lòng nhân từ, anh hùng của tôi.
thơ ơi còn hay nữa không - sao lòng cứ thấy mùa đông thế này - còn hay chứ vẫn còn hay - bằng không đưa đẩy bàn tay phí hoài - thơ ở trong tớ ở ngoài - cả thơ cả tớ lạc loài bên nhau - thơ đau tớ cũng đau đau - thơ buồn tớ cũng mau mau buồn buồn - hai tay thơ bắt chuồn chuồn - biết đâu tớ cũng lìa nguồn mà xa - thơ ơi thơ có phải là - nỗi oan chẳng thể thật thà giải duyên - tình yêu là kẻ tật nguyền - lắp vào những miếng hão huyền nhân gian - cũng còn nhiều chuyện phải bàn -vốn nhân cái dịp bầy đàn lung lay Trốn học mà để bị nói. Và cũng như bà nội tôi, chả để ai bắt nạt.
Bắt đầu từ đâu? Từ cái ngay trước mặt: Tờ lịch. Khi hắn thấy hắn không thể vượt qua hoặc không có ham muốn vượt qua. Cứ thế, nhà văn viết, bỏ qua tất cả những lời phê bình.
Nhưng người đem đến lí luận và động lực lại chính là giới trí thức. Con gái có khác, họ thổi bay nhiều cục nặng cho đời sống. Bây giờ thì chúng tôi sống trong một thế giới khác.
Từ cái giá cắm bút đi thẳng đến vai phải của bạn có một khoảng ở giữa, ở đó có một hộp dầu cá OMEGA-3 với những viên to mập. Nhưng 2 năm, lúc này, với tôi là những thời khắc không đành bỏ phí cho những tâm nguyện không hợp với mình. Bởi họ đã thấy, chưa hết nhưng đã đủ thứ đồi bại của đời sống.
Không ai ở xung quanh truyền cho cậu cảm giác đó. Sự không quá mê sáng tạo của hắn cũng có lí, mê quá chưa chắc xơ múi được gì. Vả lại khi người ta đã biết tận dụng cả cảm giác chán viết để viết thì… Tha hồ mà điền vào dấu ba chấm.
Suốt từ nãy, băn khoăn làm cái thá gì. Oan không kém từ đạo đức chiếm đến hai phần ba dung lượng thuật ngữ đạo đức giả nên vì chữ giả mà bị ghét nhau ghét cả tông ti họ hàng. Có thể leo lên băng ghế cao hơn để nằm nhưng nóng hơn.
Anh họ đưa chị út lên tăcxi về. Và cũng là kẻ thù của những kẻ muốn duy trì chúng để trục lợi hoặc ngu si hưởng thái bình. Tất nhiên, chỉ có một số điểm tương đồng.
Mẹ bảo: Chả khiêm tốn tí nào. (Và sau này, có lẽ còn bị nó ám ảnh vào một trong những bài thơ đầu tiền về một đứa trẻ khác). Bình thản và mệt mỏi.