Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định". Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định". Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn!
Suốt mười lăm năm qua, nhờ làm công việc huấn luyện và đào tạo các nhà quản lý, nhằm giúp họ phát huy tối đa năng lực của bản thân, tôi có dịp được gặp gỡ với những người đến từ nhiều ngành nghề khác nhau, nhu cầu và mục tiêu của mỗi người cũng rất khác nhau. Để tránh những rắc rối và cũng để cho dễ phân biệt, mọi người trong gia đình thường gọi hai anh em là Jones và James. Anh để ý thấy nhân viên của mình cười đùa nhiều hơn.
Giờ đây anh thường xuyên giúp các con làm bài tập. Thật ra, đó chỉ là những điều hết sức bình thường trong cuộc sống, nhưng lại khiến gia đình họ cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu.
Càng ngày anh càng cảm thấy - Tớ hiểu rồi, - James đồng ý. Đã đến lúc cần tìm đến Jones.
Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty.
Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được. Bản thân James cũng biết là lần này anh sẽ thành công. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones.
Giờ thì tớ phải tốn thêm hai tuần nữa để làm lại mọi chuyện. Nhân viên của James cứ luôn miệng càu nhàu và cảm thấy bản thân họ lúc nào cũng phải chịu áp lực công việc rất lớn. - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ?
Một hôm, tớ giao cho cô ấy một dự án khá quy mô, phức tạp hơn hẳn những dự án cô ấy từng làm trước kia. Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng. Mọi người lại thấy anh mỉm cười.
Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. Khi về đến nhà, James quyết định là sẽ phải thay đổi.
- Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian. Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình. Rồi họ làm việc trong cùng một công ty và mua nhà trả góp ở cùng một chung cư.