Y học bó tay… Mọi người cười thích thú. Có lẽ bạn sẽ phải xin lỗi độc giả vì những chỗ thật vội vã đâm dở tệ. Bạn đừng nhầm là bạn đen đủi.
Hãy bắt tôi, nếu có thể. Và càng thể hiện sự vô học khi trở thành câu cửa miệng đầy vô tư. Và sự vô tư của họ là sự vô tư của những con lợn.
Nhưng như thế đã là tốt lắm rồi. Những kẻ đánh mất bản chất người, khi đối diện với bản chất, họ cho là giả tạo, là đạo đức giả, là rởm đời. Bắt đầu thời kỳ tương đối tự do, là cái lúc bay xuống xưởng sản xuất hoặc bay lên phòng thiết kế xem sáng tác hoặc ngồi uống chè.
Và bạn biết sẽ không ai biết đó là tiếng THÔI mà bạn đã rống lên vừa bực bội vừa ai oán vừa chán nản. Nước mắt ơi! Khi mày không ứa ra từ đôi mắt. Cũng muốn đọc để hiểu họ hơn.
Không phải là giáo huấn, chỉ ra chân lí hay giác ngộ cho quí bà nọ. Và xu thế thời đại sẽ đẩy họ đi tiếp theo những dòng chảy khách quan của lịch sử. Có lẽ câu nói đó còn vì nhiều dồn nén khác.
Và nó được tái tạo chậm hơn cái được phát ra. Và càng dễ hoà vào cái từng làm họ thấy khinh bỉ và bất lực. Tôi dẫn ông anh vào chỗ xông hơi.
Còn chúng có ý nghĩa thì đã đến thời điểm được phổ biến. Bởi nếu không bất bình, thì tai họa sẽ đến. Những đòn tâm lí chỉ làm cảm xúc của tôi thêm khô khan và chán ngán.
Có thể tột cùng tuyệt vọng (31. Nếu bạn là một nhà phát minh, làm ơn chế tạo một thứ gì đó rẻ tiền có thể bịt tai tránh những âm thanh cơ bản mà tôi đã nêu. Không biết bác có nhớ chuyện này không.
Một công việc bàn giấy ổn định, thu nhập cao, những cơ hội đi nước ngoài, những bữa cơm cao cấp, những cuộc đi chơi bên những gia đình đầy đủ và biết điểm dừng trong cuộc đua tranh, những bà mối mát tay… Mọi thứ đều chờ đợi bạn nếu bạn chịu khó nghe lời. Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang. Nó rất giống tôi nhưng đơn giản là vì nó đọc và hiểu ít hơn nên nó chưa dung hòa được.
Rồi một ngày kia, cậu ấy sẽ cảm thấy cần bất bình. Dù sao, đó cũng có khía cạnh của xu hướng phát triển không ngừng. Tớ mà điên huyền điền thì đọc cũng đã mất cả đêm.