Câu tục ngữ này quả thật rất chính xác. Bạn không thể chơi trong điều kiện an toàn và mong đợi thời cơ sẽ đến với mình. Hễ hết giờ là tôi vội vã trở về nhà, không còn là “người nổi tiếng” như trước đây nữa.
Các khó khăn có thể đe dọa người thiếu nghị lực nhưng lại là những tác nhân tích cực đòi với những cương quyết và dũng cảm. Hàng tỉ con người trong lịch sử đã mắc phải hang triệu triệu lỗi lầm để đến được giai đoạn mà ta có đến 150. Không gì trên thế giới có thể thay đổi nó được.
Liệu bạn có tôn trọng hay coi thường những người đã cố gắng và thất bại ? Thật thú vị khi được biết rằng ở thế kỉ 13, người nào không trở thành tu sĩ thì được coi là kẻ thất bại. Lúc ấy, tuy mang nhiều tai tiếng , vị tu sĩ cũng không quan tâm; ông chỉ cố gắng chăm sóc đứa trẻ cho thật tốt.
Nhưng tai họa ấy lại là điều phúc lành vì nhờ đó, ông có thời gian để nghiên cứu về căn bệnh ung thư mà ông yêu thích. Ở trường, sinh viên bị gây áp lực phải đạt điểm cao để có thể kiếm được việc làm. Có vẻ như cả hai phía đều không tìm ra lời giải.
Ngày xưa, có một người phụ nữ chỉ có độc nhất một người con trai nhưng chẳng may lại qua đời. Có phải điều này nghe rất thực tế chăng? Chắc chắn là không thế rồi. Một số có thể ít mạo hiểm hơn nhưng cũng chậm hơn những phương tiện vận chuyển khác
( Điều tệ hại nhất mọi người vẫn làm vào buổi sáng là đọc báo). Đó là những ngày u ám nhất trong cuộc đời anh vì ngay cả các em của anh cũng hắt hủi anh. Trong hơn 10 năm đi học ở đây,suốt 7 ngày trong tuần ,từ 5 giờ sáng đến nửa đêm ,Thành Long phải học một học 1 chương trình rất nặng về âm nhạc.
Nếu biết cách chinh phục người yêu, bạn là người thành công. Thậm chí một số người còn cố đánh đuổi ông . Sau đó, bà chia tay chồng bà và gáng nặng của bà lại còn nặng thêm vì phải nuôi thêm đứa co gái tật nguyền và 5 người em.
Với chúng tôi, câu trả lời đã quá rõ ! Tất cả chúng tôi đều giơ tay lên. “Không kẻ khôn ngoan nào lại ao ước mình được trẻ hơn. Vì thế, tôi thấy hết sức ngạc nhiên khi thấy một số doanh nhân dường như có phần tự hào khi có những căn bệnh loại này, một loại “biểu tượng thành công” cho thấy họ là những con người bước nhanh nhất trên đương đua ngắn nhất.
Đó là một số tiền lớn khi ấy. Có lẽ đây là lí do tại sao mà ta nghe thấy nhiều câu chuyện thành công bất ngờ của một người bỏ học giữa chừng trở thành một nhà công nghiệp tư bản hàng đầu. Vì thế, ông bắt đầu kinh doanh quần áo tại một cửa hàng tổng hợp ở Makati vào năm 1975.
Nhưng những bệnh nhân cấp cứu thường bị từ chối thường xuyên và có hệ thống vì họ hay họ hàng ruột thịt của họ không có đủ khả năng tài chính”. “Hãy múa cho tôi xem nào”, nhà biên đạo múa trả lời, nhưng chỉ sau hai phút thì ông ta lắc đầu và nói: “ Không, không, không ! Cô không có đủ năng lực đâu”. Từ đó, bà bắt đầu dạy tiếng Mã Lai cho các chức sắc đại sứ, các nhà kinh doanh nước ngoài đồng thời đảm nhiệm coong việc giao tế nhân sự cho họ ở văn phòng nhập cư.