Chắc chắn họ sẽ được lợi rất nhiều nếu am hiểu về nghệ thuật quản lý này. - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết. Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp.
Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại. - Hay quá, dự án gì vậy thưa sếp? Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả.
- James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn. Đối với Jessica, sau tất cả những nỗ lực mà cô đã đặt vào dự án này, đó là một điều vô cùng tệ hại. Tớ hiểu ý cậu chứ, nhưng tớ nghĩ, đôi lúc ta nên khởi đầu từ những bước nhỏ trước khi tiếp tục những bước lớn hơn.
Và khi công việc không được như ý thì chính James là người phải chịu trách nhiệm sửa chữa những sai lầm ấy. Những việc đó có thể sẽ rất khó thực hiện. Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau.
- Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi. James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa. - Anh chỉ vào tấm bảng.
Thời gian thấm thoát trôi qua, mới đó mà đã ba tháng kể từ ngày họ được nhận công việc mới. Và tôi đã nghe theo lời khuyên của họ. - Josh không đợi James phải nói ra điều đó.
- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. - Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác. - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết.
Nếu tớ làm thế thì đã tiết kiệm cho Jessica rất nhiều thời gian và công sức. Họ không đạt chỉ tiêu đã được giao. Chỉ còn một thông tin quan trọng nữa thôi và tớ biết mình có thể nói luôn lúc này.
- Thật sao? Nếu tớ làm thế thì liệu sự việc có dễ dàng hơn không? - Jones nhíu mày hỏi. Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có: - Thôi khỏi, tớ mới uống xong.
Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn.