Sech Nga

Thuê em gái mới lớn về nhà phục vụ tình dục

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ở đó, chắc thấy bộ dạng phơn phớt của mình, đồng chí công an cũng không thể không theo nghiệp vụ mà ngờ hoặc. Kết luận: Con hứa với bác gì nào? Chị út mớm: Lần sau cháu không thế nữa, hứa đi. Sợ vì cảm giác có thể đánh mất rất dễ dàng.

    Tôi không có ý định ra đi. Nhưng dần dà tôi nhận ra rằng khi thực sự xảy ra cuộc chiến với những thế lực ti tiện thì gia đình, họ hàng, bè bạn, những người lâu nay không tham dự vào con đường của tôi (thực ra mỗi người đi con đường tuỳ khả năng của mình lại đâm hay hơn) sẽ sát cánh bên tôi. Họ nỗ lực vì điều đó.

    Tay bạn phải rướm máu một chút mới oai (lúc đó bạn đã biết Aids là gì đâu). Cả khi em ngoác miệng kêu Việt Nam vô địch! thì em vẫn duyên dáng và đầy sức sống khác hẳn đám ô hợp quá khích kia. Đành tự mỉm cười an ủi là có cơ hội tập nhớ lại đoạn phân tích mới tự thấy kha khá.

    Bàn học và máy vi tính của chị út được chuyển sang đó. Chuyện bị nhục của kẻ không có quyền, tiền, danh mi nói phải. Cái thói ích kỷ làm loài người còn mông muội, phát triển không kịp hiện đại đã từ lâu được hợp thức hóa.

    Chẳng hạn bạn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện cầm tay một cô gái. Đằng này… Cái giấc mơ ấy là của mình. Mẹ: Cháu ở dưới này có ngoan không bác? Bác gái: Cháu ở đây đỡ đần tôi nhiều lắm mợ ạ, bán hàng, dọn hàng (thật ra, ở đây, tôi như một thằng nhóc, chả phải đụng tay vào việc gì to tát, thỉnh thoảng thì lấy cái tăm hộ bác, dắt xe vào hộ chị, đèo bác đi lấy hàng một tí, trông hàng hộ bác một tẹo…).

    Cái đó phải tự do chứ ạ. Bịt tai lại, im lặng, là xong. Đừng lỡ nhiều là được.

    Hay bị bạn bè lợi dụng và hiểu lầm. Tôi luôn có ấn tượng về sự kém nhiệt tình của những cậu con nhà giàu với những đối tượng không đem lại lợi ích cho họ. Cũng có cớ để thôi viết.

    Và một người có thực tài (dù sáng tạo cho riêng mình hay cho bất cứ ai) phải làm cho thị hiếu dù ít dù nhiều trở nên thông minh, nhạy cảm hơn thay vì làm nó ngu đi, sau khi tiếp xúc với tác phẩm của anh ta. Họ bảo: Cháu làm sao sánh được với Bác. Tôi muốn thi xong được để yên.

    Mà chả cần vì họ nói bạn phải sống hay không. Tốt hơn là kể theo cách mà bạn đang. Có thể nó đủ để những người chớm đua đòi hiện sinh trở về những giá trị đạo đức đích thực khi những tình yêu thương mới đến với họ.

    Viết về viết, về nội tâm cũng là để nhìn lại và tìm một sự tự kiến giải nội tâm một cách khúc chiết, chính xác và cô đọng hơn. Hóa ra sự khúc chiết chỉ là cái ham muốn tạm thời cho cái phần lựa chọn phân tích, bộ phận nhỏ, của khối sáng tạo chung này. Ban đầu giận bố mẹ làm tôi nhục.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap