Điều khiển người già bằng những nơi an dưỡng nhàn nhã. Nhưng cơ thể tàn tạ không cho phép bạn thực hiện những cú xoay mình uyển chuyển hay bứt phá như trước kia. Và như thế, em hiện hữu.
Hoặc với nội dung vờ phản ánh chính nó. Để thay đổi những điều cần và có thể thay đổi. Trên mặt đất nhờ nhờ bàng bạc, còn dăm giọt loang lổ vương lại.
Tự trấn tĩnh rồi nhủ: Đây không phải là tính cách của ta. Nhưng bác ơi, cháu phải sống để bác không phải làm thế. Họ đã hy sinh, điều đó đem lại lòng biết ơn.
Ngồi rảnh mà giở cuốn từ điển ra bịa nghĩa từng từ cũng được ối. 000 dành dụm được từ đầu tuần. Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra.
Bạn, nghĩa là những ai đọc xong nó không coi tôi là thằng hâm, thằng điên, thằng gàn dở, thằng đểu hoặc thằng hèn. Anh biết không? Em mong anh hơn cả những lúc chúng mình mới yêu nhau. Và càng thể hiện sự vô học khi trở thành câu cửa miệng đầy vô tư.
Nhưng bác ơi, cháu phải sống để bác không phải làm thế. Hồi bé dì ghẻ bảo: Mắt mày gian lắm. Giám sát tôi, điều đó có nghĩa lí gì.
Đây là sân bóng, nên nhớ, và bạn thật ngu nếu cho mình quyền cười cợt sự cuồng nhiệt của họ. Giữa chúng tôi, những người thân, có một cuộc chiến, bên này nhân nhượng, bên kia càng lấn tới. Nhà văn hôn lên má nàng như muốn vệt hồng ấy loang khắp thịt da nàng.
Và cứ vài gia đình thì phòi ra một sinh thể lạc loài khi không chấp nhận cái đều đều ấy. Nó đến sau mỗi pha bóng hỏng. Nhưng như thế là em còn muốn.
Nhu cầu thẳm sâu đối với văn học trong mỗi con người vẫn luôn là một nguồn mỏ lớn chưa được khai thác, chưa có nhiều cách khai thác. Chỉ có tiếng còi xe ngoài đường dội vào, và nước mắt nước mũi chảy. Biển số… Biển số bao nhiêu nhỉ? Không nhớ.
Trong khi anh đang nhủ lòng đi đến những biến chuyển mới. Rồi ráp nối thành một câu chuyện hay một cái gì đó. Trượt theo hai bên má.