Vợ của anh thỉnh thoảng lại xuất hiện ở cánh cửa, ánh mắt ngập ngừng nhìn về phía anh, như thầm nhắc nhở rằng bao bột mì trong nhà đã hết, anh cần phải đóng xong chiếc xe, gò lại cho kỹ, chạm khắc đâu vào đó rồi đánh bóng, quét sơn và phủ da lên những vành bánh xe để giao cho khách, nhằm kiếm một ít tiền mua bột mì. - Ý chí mạnh mẽ! – Arkad đáp lại với một nụ cười nhẹ nhàng. Những nô lệ không còn bước nổi hoặc vì đuối sức mà vấp chân ngã xuống, sẽ lập tức hứng chịu ngay một trận mưa roi tàn nhẫn.
Còn kẻ lùa bò thì cũng chẳng giữ cho bò đi đúng hàng. - Tôi ấy à? Tôi đang làm công trong một hiệu khắc chữ. Con ngựa vẫn chạy băng băng trên con đường quen thuộc, còn Rodan, anh không thể nghĩ gì khác ngoài những dự định về năm mươi đồng tiền vàng đó.
Thật đáng thương thay cho những con người sống kiếp đọa đày đó, Kobbi ạ! Vì vậy, nếu chồng chị ấy ngỏ lời vay tiền, tôi sẽ hỏi anh ấy sử dụng số tiền này như thế nào? – Còn ta, ta cũng sẵn sàng giữ lời hứa.
Ở cuối hàng là một người mà các ông gọi là Tên cướp biển. Người nô lệ quay về trang trại bẩm báo, người nông dân bèn bảo: Mathon để cái hòm trên sàn nhà, ngồi xổm xuống mở nắp bằng cả hai tay và nói:
Tất cả đều được tôi cất giữ cẩn thận trong cái hòm này. Đêm ấy ông không ngủ được. Không chỉ những người nghèo, mà ngay cả người giàu có cũng phải nép sát vào hai bên đường để nhường lối cho đoàn người nô lệ này.
Câu chuyện của con là bằng chứng rõ ràng nhất cho vấn đề đó. Tại sao mày cứ ngồi tách biệt một mình vậy? - Vậy thì, các bạn hãy nói thử xem, làm thế nào để chúng ta tìm ra những cách thức nhằm thu hút sự may mắn đến với mỗi người?
– Mathon hóm hỉnh bảo. Làm như vậy, ý tôi muốn nói rằng nếu quả thật anh Araman có năng lực kinh doanh, thì anh ấy vẫn có một số vốn để thực hiện. Hôm sau, ông tình cờ gặp lại ông của cháu thì thấy ông ấy đã hoàn toàn thay đổi.
Đời sống của những người này quả thật khó khăn và họ thường không thể trả hết nợ. Theo cậu, điều này có ý nghĩa như thế nào, hỡi Tarkad? Cậu có cho rằng, cảnh vật có thể xuất hiện với một màu sắc khác không? Tôi không thể an phận với một cuộc sống nghèo khổ, chỉ biết háo hức nhìn những người khác hưởng thụ cuộc sống.
"Ngày ấy, tôi vẫn còn rất trẻ và đi làm thuê giống như các anh. Từ đó, sức mạnh và sự nổi tiếng của thành Babylon cũng dần tàn lụi, Theo thời gian, nó trở nên hoang phế, vắng lặng và bây giờ chỉ còn là vùng đất hoang mạc đầy gió cát. - Nếu anh tin tưởng ở tôi, tôi sẽ mời anh tham gia vào một kế hoạch sử dụng vàng rất hiệu quả.
Dabasir cũng vậy, nhưng lần này anh gọi lớn: Cho nên cha muốn rằng, con hãy tự mình đi tìm một công việc chứng tỏ con cũng có khả năng kiếm ra tiền. Cậu phải tìm cách để họ muốn mua mình.