Tốt lắm! Kể từ bây giờ đây là tên của anh. Bạn thấy đấy, rèn luyện là cách duy nhất để có được năng lực thực sự, cho dù bạn có năng khiếu bẩm sinh hay không. Vì sự gò bó, khiên cưỡng không bao giờ giúp bạn thể hiện tốt bản thân được.
• Bốn lưu ý khi xuất hiện trên truyền hình và trên truyền thanh Việc nói cũng như vậy. Họ đến gần bạn một cách hết sức tự nhiên và thân thiện, rồi không ngại nói với bạn về cảm xúc của họ, hay kể cho bạn nghe những câu chuyện về họ.
Nếu bạn thích thể thao hay điện ảnh, cũng nhất thiết phải xem đối phương có thích như bạn hay không. Rồi ông liếc xuống bàn, vô tình thấy dòng chữ: Kings Wholesale Liquors trên một cuốn sách quảng cáo, Marshall reo lên: A ha, Larry King! Anh nghĩ thế nào? Một con người tài năng hết lòng đam mê nghề nghiệp.
Tôi có quen một vị sếp cứ để dồn đống công việc rồi đến khi cấp bách mới quáng quàng cả lên, căng thẳng thần kinh và lại trút hết mọi sự bực bội lên đầu cấp dưới. Vừa bước xuống xe tôi đã thấy tấm băng rôn khổng lồ ngay trước cửa: Casey Stengel được mời tới cuộc hội thảo để cho biết quan điểm của mình.
Bạn hoàn toàn có thể điều khiển cuộc trò chuyện nếu có một kiến thức sâu sắc về đề tài đó. Nghe thế Sinatra mới chịu đồng ý. Điều này có tác dụng đáng ngạc nhiên.
Rồi vỗ vai Don nói rằng: Ồ, Don đấy à? Gặp cậu ở đây tớ mừng quá! Việc phát biểu ở lễ tang của Bob đối với tôi không chút dễ dàng. Trong bộ phim Quân vương và thiếp (The King and I) có câu Cái gì có là có.
Lũ lụt ở miền Tây, băng tuyết lở ở miền Đông, rồi động đất, hạn hán, cháy rừng… Nếu không thích nói về thiên tai đang diễn ra trên thế giới thì bạn có thể khơi mào ngay hiện tại. Luyện tập nhiều lần để trình bày sao cho ấn tượng và lưu loát. Tôi nghĩ nên kể cho anh nghe câu chuyện này.
Tôi đến bắt tay anh ta và, ôi trời, bàn tay ấy ướt sũng mồ hôi. Ba đứa chúng tôi được mời lên văn phòng ngay sau đó. Có bốn người đàn ông trong một hầm mỏ.
Tức là trước hết họ phải hiểu ngôn ngữ của bạn. • Phạm vi tầm nhìn của họ rất rộng. Ấy vậy mà khi bước vào phòng phát thanh, tim tôi cứ đập thình thịch.
Ở đó, người ta sẽ hỏi rằng tại sao thầy lại tin lời của những đứa nhóc mười ba tuổi về một việc hệ trọng như thế. Hầu hết chúng ta thường có tính hay e dè, bối rối. Hãy chỉ nên nói những nét chính yếu, cắt xén và cô đọng lại câu chuyện dài lê thê của bạn.