là thực tế tuyệt vời nhất để đo lường mọi lý thuyết. Tình cảm cá nhân ông giống Chủ tịch Watson có mặt trên tàu.
Nhưng sau những ngày tháng nhìn vào mắt khách hàng, bà chợt nghĩ: Sao tôi không là người giải quyết vấn đề nhu yếu phẩm cho cả xóm?. Giờ đây ông chỉ còn đủ sức xoa đầu và ôm những đứa cháu nhỏ vào lòng. Phải chăng Watson đã sai lầm? Ông đã ứng xử như thế nào sau đó?
Nhưng rút cuộc ông đã đúng. Ông đã đột ngột chuyển sang dạng câu mệnh đề, không bắt đầu bằng chủ ngữ như nãy giờ ông nói. Với tất cả đức khiêm tốn, IBM của Gerstner đã để khách hàng là người lãnh đạo, như Jeffey Krames, nhận xét.
Những gì Time vừa kể trong bài viết vinh danh một trong một trăm người ảnh hưởng lên thế giới cho biết ngày khởi đầu mà Tom Watson thực sự kế nghiệp Thomas Watson. Nhưng cùng với nỗ lực thức tỉnh IBM thoát khỏi giấc mộng trên ngai vàng này, Gerstner đã chỉ ra tinh thần tốc độ của Watson: Loài người đã bước vào kỷ nguyên Internet một thế giới phẳng đã khác xa thời đại của Watson. Những gia đình khác đang bơi lội trong hồ bơi.
IBM sẽ trở lại vì tinh thần khôi phục đã trở thành giá trị bất biến của doanh nghiệp này. Có nhiều điểm trùng hợp ở đây, nếu Watson tiếp nhận CTR được gọi là mớ hỗn độn thì Ollila cũng cầm trong tay một Nokia già nua, suy sụp nhưng đồ sộ. Không ai nói đến phố Wall khi Watson chưa nói đến phố Wall, như thể dù trời có sập thì cũng chẳng thể quan trọng hơn nền văn hóa của IBM.
Cơn giận của ông chưa nguôi suốt cả thời gian dài sau đó. Tìm cách (tạo ra những cỗ máy) giúp khách hàng kiếm lời là sứ mệnh của công ty IBM chứ không phải tìm mọi cách để lấy tiền từ túi của khách hàng. IBM bắt đầu phát triển máy dập chữ nổi Braille thế hệ tự động đầu tiên.
Đó là điều đi ngược lại nỗ lực suốt đời của Watson. Hãy quay lại với cái tên của tập đoàn này: Inter- national Business Machines. Watson cũng đọc được rằng, Howard Aiken, mộtnhà nghiên cứu trẻ của Đại học Harvard viết một bài báo gây chấn động về khả năng làm ra máy tính tốc độ cao.
Watson không được nhắc đến một dòng ở quê nhà, ngoại trừ vài tin tức ở New York. Marverick là cuốn tiểu sử dày công nhất đã không nhắc đến sự kiện Watson không sa thải một nhân viên cao cấp khi người này làm công ty thiệt hại một lượng tiền lớn. Ông có đủ tự do về pháp lý để nói và đủ cay đắng để chia sẻ.
Ngay trong năm đó, 1912, Watson cầu hôn và được nhận lời. Nhưng những năm 1990, sau Watson đến gần 80 năm, một doanh nghiệp cần phản ứng nhanh thay vì bó tay chịu chết. Chẳng hạn, luật sư kiếm tiền bằng việc hành nghề luật, bác sĩ kiếm tiền bằng cách chữa bệnh cứu người.
Nhiều học giả đã viết rằng, Watson đã xây dựng IBM với khẩu hiệu tư duy. Chúng ta đang ở thế kỷ XXI với sân khấu toàn cầu hóa và những cuộc cách mạng đang diễn ra trên đó với tốc độ chóng mặt, cạnh Và Watson thích thú trao giải cho những người chiến thắng.