Tôi dám đánh cược bạn sẽ nói rằng: Cái gã khù khờ này mà là Larry King ư?!. Tôi lập tức đứng dậy, chìa tay phải ra và nói: Cám ơn Jim. Vậy thì tại sao tôi không được hỏi tổng thống những câu như thế? Những gì mà khán giả của tôi thắc mắc: Tôi sẽ hỏi.
Điều quan trọng là phải tìm tòi và phát huy một phong cách nói cho riêng mình. TRÒ CHUYỆN TRÊN TRUYỀN HÌNH VÀ TRÊN LÀN SÓNG PHÁT THANH Trong suốt cuộc đời làm phát thanh viên của mình, đó là những giây phút mà tôi ghi nhớ nhất.
Nếu cẩn thận hơn thì mọi việc đã chặn đứng ngay từ đầu. Khủng khiếp là, ba đứa chúng tôi được cử ra làm đại diện ban tang lễ bởi cầm đầu trong cuộc vận động quyên góp vì Moppo. Một kế hoạch ngốc nghếch nhưng không hề ác ý.
Và tôi tự hào về nó! • Họ có cả một khối óc khôi hài, không ngại nói biếm về chính mình. Sau năm phút dành cho bản tin thế giới, tôi bắt đầu chương trình lúc 11:05 với đôi lời giới thiệu về những phi công xuất sắc.
Tôi tự hào mình là người Do Thái, tôi tự hào được sinh ra ở Brooklyn. Cha là người mà tôi gần gũi nhất. Sau đó ông bị viêm phổi nặng và một tháng sau thì qua đời.
Còn nếu có giọng nói không hay thì sao? Bạn sẽ không bao giờ tạo được một ấn tượng tốt ư? Không đúng! Edwin Newman và Red Barber đều là những phát thanh viên sáng chói dù họ không có chất giọng tốt. Người có giọng nói truyền cảm thì dễ thu hút và tạo cảm tình ngay từ những phút đầu gặp gỡ. Câu chuyện này xảy ra hơn ba mươi năm trước, và cho tới bây giờ tôi cũng không hiểu vì sao lúc đó đột nhiên tôi lại nói thế này: Đề tài là tương lai của ngành thương thuyền nước Mỹ.
Như thường lệ, chương trình được truyền thanh trực tiếp từ 23 đến 24 giờ đêm. Nếu vấn đề không phải ở bạn mà ở ông ấy, tôi nghĩ tốt nhất bạn nên đi tìm một công việc mới. Vì sao tôi biết? Vì nó cũng vừa mới giúp ích cho tôi.
Đi đâu anh ấy cũng hay muốn chụp chọt một cái gì đó. Quý vị biết đấy, Bob rất thích chụp hình. Nếu bạn thích thể thao hay điện ảnh, cũng nhất thiết phải xem đối phương có thích như bạn hay không.
Ngoài ra, ông đang chỉ đạo những phiên tòa về một dự luật chống độc quyền, đã được tòa án tối cao thừa nhận vào thập niên 1920. Còn bây giờ, đừng gọi bác sĩ tâm thần đến khám cho tôi khi tôi mách với bạn cách thức thứ ba này nhé. Lần đầu tiên và lần duy nhất trong đời, tôi thấy Jim ngồi lên ghế bành còn té lên té xuống.
Tôi ra hiệu cho nhân viên phòng điều khiển chuẩn bị phát sóng chương trình, và nói vào micro trên bàn: Mở tín hiệu. Dịp nọ, hai anh chàng đều được Jeanette MacDonald mời dự một bữa tiệc vào tối Chủ Nhật. Sự cởi mở hào hứng của bạn sẽ xua đi không khí căng thẳng ngột ngạt.