quyết định đó đã cho tôi gặp một phụ nữ tên Becky. Câu chuyện về sứ mạng của họ và những thử thách họ gặp được kể lại trong cuốn Trên cánh đồng đại bàng. Một người nói rằng anh ta thực sự muốn bỏ thói quen ăn quá nhiều chocolate, nhưng tôi thấy rõ là anh ta cảm thấy rất sung sướng khi nhận mình là một "tay ghiền chocolate".
Họ quan sát một hành động đúng của con vật và thưởng cho nó một con cá. Chúng đơn sơ ư? Đúng thế. Chúng ta có thể tạo ra những ý nghĩa cao cả hơn.
Bạn đã có một niềm mong đợi nào - một mục đích bạn đang thực sự theo đuổi - thế mà mục đích ấy không thành sự, vì thế đây là lúc phải thay đổi niềm mong đợi của bạn cho phù hợp hơn với hoàn cảnh và có hành động để đạt ngay mục tiêu mới. Đó chính là quan niệm sai lạc của tôi. Lấy ví dụ của Walt Disney.
Với những nguyên tắc sai lạc như thế - những nguyên tắc mà hầu như không một ai khác trong xã hội chấp nhận- không lạ gì những thanh thiếu niên này là những con người nhẹ dạ. Không những bạn sẽ thấy điều này giúp bạn hiệu quả hơn, mà nó còn tiết kiệm cho bạn biết bao thời giờ vì bạn không cần phải mày mò lâu để tìm ra đường đi. Lá thư viết như sau:
Tôi xin kể một ví dụ. Mỗi ngày có 40 ngàn trẻ em chết đói, những rõ ràng chúng ta có thể nuôi chúng nếu chúng ta biết sử dụng tài nguyên hiệu quả hơn. Nhiều người khi đã có nhiều của cải lại vẫn cảm thấy bất ổn định như trước và thậm chí hơn trước khi họ có của cải.
Giống như trên kia, suy nghĩ về từng mục tiêu, chọn mụ tiêu một năm quan trọng nhất và dành 2 phút viết ra một đoạn giải thích lý do tại sao bạn tuyệt đối quyết tâm đạy mục tiêu này trong vòng một năm. Là vì họ coi việc thay đổi sẽ đem đến đau khổ nhiều hơn là không thay đổi. Thất bại vì không hành động.
Bạn hãy suy nghĩ một chút. Chúng ta có thể củng cố thái độ của chúng ta hay của người khác bằng việc củng cố tích cực, nghĩa là mỗi khi chúng ta tạo ra được một thái độ mong muốn, chúng ta được tưởng thưởng có thể là một lời khen ngợi, một món quà, một sự tự do mới. Và vì anh ta có quan niệm như thế về bọn trẻ, bạn dễ hiểu phản ứng của chúng đối với anh ta.
Ngược lại, khi chúng ta xử sự nhất quán theo cá tính của mình, chúng ta cảm nhận được những niềm sung sướng to tát. Các quốc gia này không ngừng chế tạo thêm vũ khí để làm dụng cụ đe dọa:"Nếu anh tấn công tôi, tôi sẽ trả đũa và sự thiệt hại của anh sẽ tồi tệ hơn nhiều". Trong khi ấy, tận trong đáy lòng họ vẫn nung nấu ý tưởng là sự việc quá ghê sợ, là người khác lợi dụng họ, hay họ làm mọi cái đều đúng mà sao sự việc cứ luôn luôn đi ngược lại ý muốn của họ.
Và tôi cũng tìm ra một số những giá trị khác để đưa vào trong danh sách của mình. Nét mặt và những câu trao đổi của họ cho Martin thấy rằng ông khó sống. Chúng rất đơn giản, nhưng lại vô cùng hiệu quả nếu ta biết áp dụng khéo léo.
Nhưng tôi làm công việc đánh giá thế nào? Tôi nhận ra rằng đánh giá không phải công việc gì khác hơn là nêu lên những câu hỏi. Chúng ta đã khám phá ra được nhiều điều về niềm tin, nhưng để thực sự làm chủ đời mình, chúng ta phải biết chúng ta đã dùng những niềm tin nào để hướng dẫn cuộc đời mình. Trí óc họ có thể biết rõ lý do của hình phạt, nhưng mẫu hành động xấu này không hề hấn gì-nó không bị ngăn chặn, cũng không có sự đau khổ gắn liền với nó ngay lúc ấy.