Lũ sư tử trông thật già nua và hốc hác. Dù sao nó cũng được tổ chức cả một cuộc thi đặt tên trên báo. Tôi tự hỏi tôi đang khóc vì thương tôi, vì đau đớn hay vì họ.
Còn quá nhiều cái bị hiểu sai về bản chất. Rồi vừa nói bác vừa lấy thuốc. Ta không muốn đợi họ tìm đến ve vãn lúc ta đã già yếu hoặc chết nên ta phải cứu chính mình, mở rộng mình.
Không gì tự nhiên mất đi. Cái này không rõ lắm. Họ sợ khổ cái khổ của sự thay đổi, tuổi tác đã làm họ sợ khổ rồi.
Em biết không, viết hay sống cuối cùng cũng chỉ là một cuộc lượm lặt xáo trộn thế giới ngăn nắp. Em không viết cũng vì em muốn chăm sóc cho anh nhiều hơn. Và đưa đến những sự cởi mở có cân nhắc khác.
Nhưng trên vỉa hè, có tấm biến Xin quí khách vui lòng để xe lên vỉa hè. Bạn cũng thấy mình có kinh nghiệm về chuyện này đấy chứ. Họ kinh doanh khách sạn.
Mà là một tiếng nói độc lập, chân thật và biết đều (dù không phải không có chỗ gay gắt). Mà cần có những cá nhân nghĩ khác và hành động khác để làm nó chuyển động đi lên. Mai là giỗ mẹ chồng phải mua con gà.
Ta mới chỉ đi được vài bước với khối xiềng xích và quả tạ đeo ở chân. Nhưng không được, cái chăn có vẻ rộng quá. Giải trình thế nào đây? Biển số xe không còn nhớ.
Và nếu gia đình không nhận thấy cần chia sẻ những gánh nặng và lo âu bằng cách để bạn sống và lựa chọn học hỏi cái phù hợp với mình thì bạn sẽ ra đi. Bác cứ nói đi, bạn là một thính giả trung thành và biết điều. Không phải là rứt tung.
Và anh đã đủ dũng cảm để nói rằng: Anh yêu em. Giữa quãng ấy, nó còn vận động. Vì chuyện cái giấc mơ vớ vẩn mà mình lại làm đồng chí ấy mất vui.
Nằm trên giường cả ngày, lúc nào cũng có người bên cạnh nhưng ít trò chuyện được, những ý nghĩ gì diễn ra trong óc chị? Giờ thay băng, người thân bị xua ra ngoài hết, bạn đi lòng vòng. Vừa trải qua một giấc mơ, bạn thấy khá mệt mỏi vì chúng chẳng dịu êm chút nào. Là ích kỷ, rất ích kỷ.