Những người thợ khác đáp: "Ông chủ tới, hỏi chúng tôi, hôm nay đổ vô khuôn được mấy lần; chúng tôi đáp 6 lần và ông viết số đó lên đất". Rồi ông vừa nhủ: "Tôi yêu khán giả của tôi. Nó chỉ giết hết tình cảm của ông đối với bà, nó làm cho ông suốt đời hối hận rằng đã cưới bà và chỉ muốn có mỗi một hành vi là đi khỏi nhà cho khuất mắt.
Bà ta vinh hãnh tuyên bố rằng trứng lời hơn là bơ, sữa. Đã ba năm, ông kiên tâm xin giúp kiểu cho một nhà chế tạo quan trọng nhất ở Nữu Ước. Dù bà có lầm lỗi gì đi nữa, ông cũng không bao giờ chỉ trích bà, không bao giờ trách bà nửa lời, và nếu ai cả gan chế giễu bà thì ông chồm lên để bênh vực bà một cách chân thành dữ tợn.
"Khi trông thấy chúng tôi, bà ta đóng mạnh cánh cửa lại một cái rầm ngay trước mũi chúng tôi. Tranh biện không phá tan được sự hiểu lầm. Đành hủy tờ giao kèo, chớ biết sao bây giờ! Em sẽ thiệt 2.
Thì đây, bạn hãy theo tôi mà thí nghiệm đi, rồi cho tôi hay. Hai vợ chồng nhạc sĩ trứ danh Walter Damrosch là một trong những cặp uyên ương sung sướng nhất. Ông nói: "Xin ông đừng để họ in tấm hình đó nữa.
Chân lý đó đúng khi bạn viết tiểu thuyết cho độc giả coi. Hễ có cơ hội thì phải thực hành ngay những quy tắc học được. Tôi ngạc nhiên và đáp: - Thưa cô, cô thương cháu quá.
Em bé đứt tay hay u đầu, vội vàng chạy lại chìa ra cho người lớn thấy, có khi lại tự va đầu vào cái gì cho u lên để được người lớn thương hại vuốt ve. Nếu ông giúp tôi việc đó, tôi sẽ lấy làm quý hóa lắm và mang ơn ông vô cùng. Bà nó hứa mua cho nó một bộ nếu nó hết đái dầm.
Không những ông công nhận rằng quả áo ngoài đã thôi và làm đen cổ áo sơ-mi tôi mà ông còn nhắc lại rằng bất kỳ món hàng nào bán ở tiệm đó, cũng phải làm cho khách hàng về nhà hoàn toàn vừa ý. (à, phải! Hãng ông giàu nhất, mạnh nhất. Còn ông thì vẫn thường nói với mọi người rằng bà là nhân vật quan trọng nhất trong đời ông.
Rồi thì con chạy lên cầu thang. Chuyện đời cậu dài lắm. "Làm nghề của tôi phải đứng đắn, đúng hẹn.
Một người học trò của tôi Albert B. Tiểu thuyết gia đí gởi trả lại một bức thư và thêm vào: "Chỉ có sự ngu xuẩn của ông mới ví được với sự thô lỗ của ông thôi". Trong lúc đó, tôi ngó chung quanh tôi và thấy một gian nhà làm bơ, phó mát, bề ngoài có vẻ sạch sẽ.
Cho nên ông cho rằng được 15 phần trăm đã là kỳ dị và nếu được 20 phần 100 thì thật là có phép mầu nhiệm. Đừng uổng công làm mất thì giờ tôi! Đi chơi!". "Khi trông thấy chúng tôi, bà ta đóng mạnh cánh cửa lại một cái rầm ngay trước mũi chúng tôi.