Mở đầu là tên của bạn, sau đó là …is a. Tôi muốn đâm vào đâu đó. Còn bình thường thì họ rất dễ ăn dễ ngủ.
Lúc nãy chị út gọi bạn dậy, giật giật chăn, không ăn thua. Tôi cười khùng khục trong họng. Nếu họ, những linh hồn chưa chết, thành công thì thế hệ tương lai, với cái nhìn trung thực và đầy trí tuệ, sẽ nói rằng ngay trước họ là thời kỳ quá độ lớn nhất của thế giới.
Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại. Nhưng ông hãy nghĩ kỹ đi. Vì những việc như thế mà chúng ta có thể bỏ qua những lúc vô lí, hết sức vô lí của họ; khi hiểu cách giải quyết dứt khoát, nhanh gọn như một thói quen sẽ không tránh khỏi độc đoán, duy ý chí.
Mọi người đang chờ cơm tôi ở nhà. Tôi vẫn không nói lời nào… Ở đây, bạn thấy bệnh tinh thần của bác còn nặng hơn của bạn.
Độ này, bố hay nhường. Nhưng từng khúc vỉa hè lại nằm trước mặt những tiệm hàng. Thiếp đi với bàn tay nàng run rẩy trên ngực…
Hơi bị xịn, tiền triệu đấy. Có thể nó sẽ bị tháo tung cơ thể. Tôi lẳng lặng ra về.
Thanh minh rồi họ lại quên ngay. Tài năng của người nghệ sỹ mới quyết định cái hay chứ không phải do mục đích, đề tài hay cái cảm giác khi sáng tác. Trong khi anh đang nhủ lòng đi đến những biến chuyển mới.
Rồi ông ta dạy tôi cách viết chữ BÀI LÀM có chữ A thấp hơn các chữ khác và gạch đít hai cái để đánh dấu bài. Bác hãy nói ừ với những người ít tuổi hơn, không phải lựa lời mà nói trước những kẻ chỉ đáng nhổ vào mặt để mở đường cho con cháu. Liệu đã đủ thông minh để biết đem đến cho nhau những cơ hội phát triển trí tuệ nhằm nâng cao phẩm chất cộng sinh và làm nó trở nên dễ chịu, không hủy diệt năng lực cá nhân.
Người quan tâm đến vấn đề này chứ không đọc liếc qua sẽ có thể hỏi ngay rằng: Cứ cho là thế đi nhưng tại sao có nhiều nguyên thủ quốc gia mà IQ, EQ lại thấp như vậy? Đối với những trường hợp (không phải là hiếm này), chúng ta cùng thử liên tưởng xem… Tôi quệt nước mắt, xì mũi ướt nhẹp tay áo và ngực áo. Chỉ còn lớp tro mỏng bên ngoài.
Ông anh bảo chắc là một loại gạch chịu lửa. Một giọt rơi xuống sách. Ví dụ như dùng khi lúc anh họ kể về bạn trong bữa cơm: Anh em nhà thằng này cứ tắm xong là lấy quần áo sạch lau người, mà khăn tắm thì có.