Trong giao tế thường có tình hình như sau: nói càng to, cãi càng dài thì đó là biểu lộ sự sợ hãi. cảnh mới chứ không có lý do gì yêu cầu hoàn cảnh phải thích ứng với con người. Chủ hiệu cười nói rằng: "Cụ ơi thuốc của hiệu tôi không thể nào giả đâu.
bàn luận như nước chảy không ai bì được mà khi gặp việc phải ứng phó thì không chút tài cán. Ông bèn đuổi tả hữu ra ngoài, giả vờ hết sức quan tâm hỏi Thượng Phương Cấm vì sao có sẹo trên mặt. Còn ở thành phố xa lạ này không ai biết bí mật của tôi.
Cuối thời Xuân Thu, Trung Hành Văn Tử người nước Lỗ bị bắt buộc rời nước Lỗ. Chỉ cần người khai Cao Củng là chủ mưu ta sẽ không giết người mà lại còn cho ngươi làm quan". Lão huyanh quả biết nhận thức nhân tài !”
Đó là bởi vì phần kinh của hạng người ngốc này không mẫn cảm. Nói một cách khác, một người được người ta tâng bốc quyết không thể cảm thấy chán ghét trừ khi đối phương hót quá cỡ. Nixon và tùy tùng đành chờ.
Người bạn chỉ còn cách nói rõ sự tình, cậu bạn vô cùng bối rối. Quan niệm giao tế hiện nay có 3 mục tiêu cơ bản. Sau khi vấp ngã ông biết bò dậy.
Trước khi Tam Quốc tranh bá, Chu Du còn bất đắc chí. Một số người thấy ông ta đến bèn bỏ đi. Chuyện Lưu Bang thời Tây Hán thuận dòng buông chèo phong Hàn Tín làm Tề vương là một ví dụ tuyệt diệu về chiêu này.
Người thiếu tự tin hay rơi vào cảnh khó chịu, khó giữ được thể diện. Một số người không quan tâm đến thời thượng đang lưu hành, có thể nói cá tính loại người này đặc biệt mạnh. Ông chủ mặc kệ tôi, tôi dọa gọi cảnh sát.
Cần phải nhanh chóng biện giải hay thay đổi ngôn ngữ ôn hòa hơn đó thật không phải là phương pháp tốt bởi vì đối phương cho là trong ]òng anh nghĩ như thế nên nói ra như vậy. Sau mặt hoàng đế thì áp bức bá tính, dở đủ trò mưu ma chước qủy đời đời lưu tiếng ác. Khi buông câu dài phải có con mắt tinh đời nhận ra anh hùng trong đám hỗn quan hỗn quân để không đầu tư nhiều vào đối tượng bất tài vô tích sự mà mất cả chì lẫn chài.
Chàng trai không đáp ứng. Bà nói rằng: "Chiều nay cháu đến nhà ăn cơm nhé, bác đã hầm sườn lợn cho cháu, cháu cần gia tăng dinh dưỡng. Nghiêm Tung vốn không phục ông ta nhưng là một người đa mưu túc trí nên không để lộ ra ngoài mặt mà chờ đợi thời cơ.
Lão Xá và nhất là Lương Thực Thu trong lòng biết rõ "tuyệt chiêu” này chỉ có một lần. Kẻ cắp thấy con chó chạy ngang bèn liên tục ném những mẩu bánh cho nó, con chó bảo kẻ cắp: “Thằng cha này, cút ngay! Hảo tâm của mày khiến ta sợ hãi”. Họ muốn tỏ ra oai nghiêm với người khác để bù vào cảm giác tự ti của họ.