Watson không chỉ đổ bóng tư tưởng của mình đối với IBM mà cả trong nền quản trị doanh nghiệp thời hiện đại. Nhưng ông không dễ chấp nhận ngay những cú sửa lưng, dù đó là con trai. Thất bại là một người thầy một người thầy khắc nghiệt, có lẽ vậy nhưng là người thầy tốt nhất.
Ông sẽ huấn luyện cho đội ngũ bán hàng, về sau sẽ rất nổi tiếng, của mình. Nó là một cách thức, trong hàng trăm cách khác, để ông đạt được tham vọng biến một CTR nội địa thành một công ty quốc tế. Các lưu trữ của chính hãng IBM, ở mục chair- man viết về nhà sáng lập IBM Thomas J.
Theo tác giả Rodgers và tài liệu của IBM, Watson từng làm chủ một cửa hàng bơ sữa chứ không phải hàng thịt. Watson đã lập ra câu lạc bộ này từ khi IBM còn là một CTR nhỏ bé. Đến nỗi, năm 1986, For- tune, tạp chí hàng đầu thế giới về bình chọn đã gọi Tom là nhà tư bản thành công nhất.
Và ông luôn để mắt, nghe ngóng những kỹ sư, những nhà sáng chế. Sau đó, chi phí tăng lên gấp ba lần như vậy, tức 9% chi tiêu. Hình như ông hơi cười và đó có thể là nụ cười hiếm hoi trong số các bức ảnh của ông.
Watson tìm thấy mối quan hệ quay vòng giữa khách hàng (những nhà kinh doanh) với công ty IBM. Những gia đình khác đang bơi lội trong hồ bơi. Thế giới yên bình và huy hoàng đó, như ông từng mơ ước và làm được, đã tồn tại đến cả khi Watson qua đời gần 40 năm sau khi ông qua đời, Homestead mới tạm dừng hoạt động, tức những năm 1990 khi IBM rơi vào suy thoái.
Các nhà trang trí công ty thì khắc nó trên đá. Người bán hàng, người quản lý, công nhân sản xuất, nhân viên thực hiện dịch vụ tất cả có chung cơ sở là con người. Cái IBM cần ưu tiên số một hiện tại là được băng bó vết thương sụp đổ chứ không phải là một tầm nhìn vinh quang nào cả.
Cuốn sách do đó sẽ được viết theo cách song hành. Tom Watson, vừa trở về từ chiến trường, thì tin rằng đó là tương lai của con người và do đó là tương lai của IBM. Cả hai sẽ được đúc kết lại thành những lý thuyết.
Cũng có khi chúng được gọi là trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp. Ông dùng những tờ giấy khổ lớn để cả khán phòng nhìn thấy. Phát kiến lý thuyết nhị phân dựa trên tính tắt và mở của dòng điện của Atanosoff vẫn không giải quyết được vấn đề thời gian.
Khi sử dụng IBM, khách hàng bao giờ cũng có sự nể phục lẫn tự hào. Đó là những nguyên lý phát triển. Năm 1930, nền kinh tế Mỹ rơi vào suy thoái, giảm 8% vào năn đó và giảm thêm 7% nữa vào năm sau.
thành giá trị cho doanh nghiệp), một ai đó tại sao không phải là IBM? Không ai giỏi hơn IBM trong chuyện này kia mà? Có nghĩa là công ty này đánh mất mục tiêu chăm lo cho giới kinh doanh trong việc tạo ra các cỗ máy tính toán. Và suốt từ đó đến nay, người ta vẫn tin là Watson đã tiên đoán như vậy vào năm 1943. Người ta lắng nghe ông hùng biện là phải, bởi lẽ bất cứ ai nghe đến những yếu tố làm nên số phận thì lập tức sẽ chú ý lắng nghe, dù là chúng được đặt trong phạm vi kinh doanh hay phạm vi nào đi chăng nữa.