Sech Nga

Doggy em gái mông căng tròn cực phấn khích

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tiền rồi sẽ có rồi sẽ mất nhưng ngại tiền khi chưa kiếm ra. Những con đường sẽ đi đến đâu? Nhiều người đã đang và sẽ hỏi thế. Ngoài những người trong gia đình thì bạn hầu như không tiếp xúc với giới này.

    Món nợ đời lớn nhất của đời người là tình cảm. Giữa đời sống và nghệ thuật. Thế giới cũng không phải không có người biết điều và lịch sự: Cháu ơi lấy giùm bác đĩa cơm.

    Khả năng đầu tiên là những nhà độc giả (có chức năng đối với việc hỗ trợ tài năng) chưa từng dành thời gian ngó ngàng; hoặc từng xem qua nhưng không nhận ra điều gì cả. Có lẽ mọi sự vật lạ thường thu hút bạn khiến bạn quên hỏi mình mơ hay không. Một là ông tuyên bố từ giã nghiệp văn.

    Có lẽ sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ tôi mới khóc lại được như thế. Tôi chốt trong, không thưa. Mấy môn khác, đôi khi chúng tạo hứng thú cho tôi.

    Nó còn câu cửa miệng lúc ở nhà gọi tôi là con heo này, con ếch này mà tôi hay gọi nó nữa kia. Và nó được tái tạo chậm hơn cái được phát ra. Ví dụ: Chọn ảo hay thật? Bạn dễ mắc lừa nó ngay.

    Cả nhà mong bác bỏ, cũng vì sức khoẻ của bác. Đừng làm mọi người buồn lo. Vô tâm thì cho chết! Còn phàn nàn gì nữa.

    Qua ngần ấy năm, mới trào được vài giọt thôi ư? Rồi vụt rơi xuống đất. Tôi ngạc nhiên nếu nó chưa được phát minh. Chỉ có viết và là một tài năng lớn thì anh mới có một thứ danh tiếng và uy lực tương đương quyền lực.

    Tôi cứ không có mặt trong những buổi học là hình như có người gọi điện thông báo ngay. Sau hai tuần (chỉ làm ngày chẵn còn ngày lẻ ngủ li bì), bà chị, sếp, ký cho trưởng phòng phát cho tôi một tờ giấy lĩnh lương: 200 nghìn. Chúng chỉ hơi hơi để ý đến những thực tế bị om lâu đến thối hoắc và phả ra mùi cực kỳ quyến rũ với loài thủy sinh.

    Cái đêm mà khi ngồi cùng những cậu công nhân chưa gặp bao giờ dưới một cái quạt lớn, cùng bó hàng, xếp hàng, khuân hàng, tôi có cảm tưởng mình đã xuất hiện trong khung cảnh này trong một giấc mơ từ xa xưa. Có lần bạn bóp cổ nó nôn đầy nhà. Ông ta bảo: Đấy, có thế thôi… Nước mắt tôi bắt đầu lặng lẽ rỉ ra.

    Và rằng nếu bạn đang tham gia một bi kịch, bạn cũng có thể tạo được một kết thúc có hậu. Cái bệnh thơ nó loạn lắm. Chỉ lấy một ví dụ điển hình và đơn giản nhất.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap