Rồi khi đi về, nhớ lấy nhiều đất phủ lên bếp nhé? Các em nghe chứ? Và lần sau, các em nên làm bếp tại đằng xa kia, chỗ lấy cát kia. Đến lượt ông, ông hỏi lại họ: "Bây giờ, các thầy cho tôi biết tôi hy vọng ở các thầy được những gì?". Chúng tôi tranh biện.
Một lần tôi chạy lại bảo một người lính rằng có đám cháy, nhưng người đó uể oải trả lời rằng đám cháy không phải ở trong khu của y. Gặp mặt ông, tôi liền xin ông cho coi vật quý đó. Có lẽ vì giận dữ mà tôi đã xét anh vội vàng quá, nghiêm khắc quá.
Nhiều năm trước, một khách hàng giận dữ bước vào văn phòng ông J. - Thưa cô, cô thương cháu quá. Chúng tôi biết rằng ông bận nhiều việc lắm; xin ông đừng mất công trả lời thư này.
Một kẻ sát nhân không gớm máu như vậy mà còn tự khoe: "Trái tim thương người, không muốn làm hại một ai hết!". Mỗi ngày chị làm phụ một giờ nữa để cọ, lau, chứ không chịu để cho bà Gent thất vọng. Chính đảng Cộng hòa cũng phản kháng, đòi Ngài từ chức.
Đây là một bức thư chép nguyên văn, nói cho đúng hơn, là một tờ châu tri, của ông giám đốc một hãng quan trọng chuyên môn quảng cáo bằng vô tuyến điện, gởi cho mỗi ông quản lý những sở vô tuyến điện trong nước. Một ông tòa ở tòa án Chicago đã xử bốn vạn vụ ly dị và hòa giải được 2000 vụ, tuyên bố: "Nguyên nhân những vụ ly dị phần nhiều là những chuyện lặt vặt. Dù sao đi nữa, từ bữa cô ta cho tôi tin rằng tôi có "giác quan về tiết điệu" thì tôi khiêu vũ khá hơn trước nhiều.
- Tôi biết rằng hãng chúng tôi tính tiền rất đúng nhưng điều đó tôi không nói ra. Tự thấy mình quan trọng trong khu vực của bạn, bạn thấy thích. Khi trễ quá rồi, bà mới tự thú: "Tôi tin chắc rằng hồi đó tôi điên".
Đừng giễu sự lầm lẫn, sự ngu muội, sự giận dữ của họ. Rồi sáng hôm sau, tôi nhận được của ông một bức thư. Liên đoàn đó sau được các chủ nhân khách sạn vạn quốc gia nhập và trở nên một hội quốc tế mà chính ông được làm hội trưởng.
Phương pháp đó không mới mẻ gì. Vậy chúng ta hãy tuân lời Thánh kinh: "Muốn nhận của người ta cái gì thì cho người ta cái đó". Một hãng xe hơi có sáu khách hàng không chịu trả tiền sửa xe.
"Ông trả công tôi; vậy tự nhiên tôi phải làm vừa ý ông. Ông có thói quen mỗi ngày đi dạo qua hết các gian hàng của ông. Phải hoan hỉ giao du với người thì mới mong người hứng thú giao du với mình.
Bạn cứ yên lòng: Ông không hỏi mượn tiền người đó đâu. Nếu bạn đã chịu cái di truyền về thể chất như y, nhận được một giáo dục như y và chịu những ảnh hưởng như y, thì bây giờ bạn cũng như y, cũng đương nằm nơi y đang nằm, nghĩa là trong khám. Ta phải biết khen tài đức người bạn trăm năm của ta.