Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà. "Những cuộc gặp gỡ đột ngột như thế này thường hiếm khi hứa hẹn điều gì tốt đẹp", James thầm nghĩ. - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết.
Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào? Cậu cho tớ một ly nước mát là được rồi. Nếu không, họ tiếp tục làm rõ ý đó.
Vì cậu đã ghi chú lại mọi thứ, nên khi cần cậu có thể tham khảo rất nhanh. Thật ra, Jennifer không ngừng chứng tỏ năng lực tuyệt vời của mình và cô ấy luôn sẵn sàng đảm nhận bất kỳ công việc gì. - Cảm ơn ông, - James khẽ đáp.
Mọi người lại thấy anh mỉm cười. - Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn. Họ rất phấn khởi và hào hứng đón nhận những kinh nghiệm mà tôi đã chia sẻ qua những buổi nói chuyện.
- Trở lại chuyện của tớ, hẳn tớ đã thiếu sót điều gì đó khi giao việc cho Jessica. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. - Khởi đầu thì khá tốt.
Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James. Anh thành thật chia sẻ với Jones những sai lầm mà các nhân viên của mình đã gây ra.
- Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. - Ôi, đẹp quá! - Vợ anh thốt lên khi nhận bó hoa tươi thắm và cái ôm thật chặt của anh.
Nếu tớ làm thế thì đã tiết kiệm cho Jessica rất nhiều thời gian và công sức. - Tớ hiểu rồi, - James đồng ý. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ.
- Đó cũng có thể là một lựa chọn. - Bản tổng kết công việc à? Nghe cứ như trong quân đội ấy. Giờ thì tớ phải tốn thêm hai tuần nữa để làm lại mọi chuyện.
Nếu không, họ tiếp tục làm rõ ý đó. Cậu ta cũng đã làm rất đúng. Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình: