Vương Cảnh thấy thế bèn nói: "Bởi vì người câu quá thanh liêm nên không câu được con cá tham mồi". Trong vòng mười ngày quả nhiên toàn bộ bọn trộm cướp đều đến tự thú. khác với lô hàng đang thương thảo.
Có một người muốn bán cửa xếp, ông ta biết rằng ông giám đốc công ty này quen biết ông cục trưởng nọ bèn tìm đến nhà ông giám đốc mang theo một túi táo làm quà. Cũng có khi do nhu cầu quân sự hay thương mại không tiện nói ra mà bố trí tình cảnh giao tiếp có thiết kế sẵn cũng có kết quả bất ngờ. Từ khi đổi cách quảng cáo thì sản lượng cà phê tan mỗi năm bán ra nhiều hơn.
Anh không mất thể diện mà không làm được việc gì cả. Lý do rất đơn giản: Nhật Bản nghiên cứu xuất sắc văn học Trung Quốc là điều thế giới đều công nhận. Yếu lĩnh cơ bản của câu cá có thế giới thiệu giản đơn như sau:
Bọn tiểu nhân cầu xin thăng quan tiến chức đã đông đặc chờ quản gia thu xếp cho gặp Trương Nhượng. - Đào sâu ưu điểm bản thân, phô sở trường của mình, che giấu sở đoan của mình. Tưởng Giới Thạch làm hiệu trưởng trường đó.
Về vấn đề này, thời gian rất quan trọng. Như vậy đối phương tận mắt thấy anh muốn giúp đỡ họ thật sự tạo ra ảo giác đã tìm đúng thầy đúng thuốc. Nói quanh xảo diệu cốt ở tâm
Xí nghiệp khai trương cần phải có danh tiếng nên phải làm sao gây được ấn tượng tốt trong công chúng. Lý là hạt nhân của khí, khí là mũi nhọn của lý. Có nhớ mấy câu trong Kinh Thi hay không Hu ta! cứu hề, vô thực tang toán Hu ta nữ hề, vô dữ thổ đam” (Than ôi chim chớ ăn quả dâu chua.
cách giải quyết? Chiều nay tôi còn có việc gấp". Song người cán bộ thuế này có kinh nghiệm phong phú nên biết rằng loại người này càng la hét càng có vấn đề. Trần Thụ Bình biết hai ông mượn cớ sinh chuyện, rất bất mãn và xem thường hai ông cãi vã ồn ào nhưng lại sợ làm mọi người mất vui bèn nghĩ ra một cách.
Rõ ràng quan điểm hai bên không nhất trí khiến cho bóng tối bao trùm hội nhị trù bị ngấm ngầm dẫn đến tranh chấp. Có một thiếu nữ diện mạo xuất chúng phụ trách kế hoạch tiêu thụ sản phẩm của một công ty nọ, sau khi thương thảo với giám đốc một công ty khác thì vị giám đốc này nhẹ nhàng mời cô: "Tiểu thư, mời cô chiều nay dùng cơm với tôi có được không?”. Đó lại là một chiêu nữa của kế nắm đằng chuôi.
Ông Tây tức giận vung gậy đánh bọn trẻ. Người khác bị xấu hổ thì chớ có buông lời khoái chí, nếu không sẽ kết mối oán cừu và bị mọi người tẩy chay. Khang Hữu Vi và Lương Khải Siêu chạy thoát sang Nhật.
Cho nên chỉ có thân tình thì mới được người ta cất nhắc. Một mảnh giấy khác viết: "Anh đã từng nói có lúc phải tẩy sạch các truyền thống và tập quán đã nhiễm bụi trần. Có một phương pháp bề ngoài nhượng bộ, thực tế bên trong lại là tiến lên một bước.