Sech Nga

Chung nhà với ma nữ vú bự

  • #1
  • #2
  • #3
  • Hiện sinh tách xã hội thành những cá nhân đơn lẻ, rời rạc và luôn phải chống chọi toàn bộ phần còn lại. Và việc bạn liệt kê này cho thấy bạn không định khoe đau mà chỉ muốn sự việc được nhìn nhận một cách công bằng hơn. Còn chưa kể đến cái đuôi đèn tức là dây điện màu đen cắm vào sau gót chiếc ủng chạy khuất vào sau cánh cửa mở sát tường.

    Nhưng không phải không có lúc vì đời sống mà hắn phải đối diện với sự vi phạm phong cách sáng tạo; và vì sáng tạo hắn lại phải lắc lư phong cách sống. Lúc đó tôi không có nhà. Những cái đó có quên đâu mà phải nhớ.

    Bạn không sáng tạo chỉ vì khao khát sáng tạo mà không cần biết người cùng thời có hiểu hay không, cái đó chỉ là một phần nhỏ khi thực sự đầy cảm hứng. Ông sợ những tiếng rơi uất hận ấy sẽ làm vỡ giấc dịu êm hiếm hoi của vợ. Hai nhà này dù cách sống có vẻ khác nhau nhưng trong thâm tâm đều sợ mình ngộ nhận.

    Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì. Thế rồi chưa đến nơi đã lủi thủi đi về. Cuộc sống luôn cho tôi chỗ để sinh tồn.

    Nước mắt ngưng nhưng nước mũi vẫn chảy tong tỏng, kéo dài, đu xuống trang sách. Này, mày chuyển cái bàn này lên. Dù tôi rất ghét những người ích kỷ và khe khắt.

    Sợ không trả được? Không phải. Điểm Toán tôi không rõ thực chất thế nào, bài hôm đó tôi làm không tốt. Khi về đây nghĩa là bạn tự do.

    Hôm nay là thứ 2, chị út đã đỡ khá nhiều, bác trông vẫn khỏe dù mấy đêm đều ở lại viện trông chị, sáng lại về bán hàng. Bác ơi, cháu phải sống để tìm cho bác những niềm vui và giải tỏa tinh thần lớn lao hơn những thứ tâm linh ngăn cách bác cháu ta: Cháu ăn tỏi và bác không ăn tỏi. Và có một cái đầu luẩn quẩn.

    Cháu không tranh luận, không đủ sức tranh luận. Bác gọi điện giục xuống rồi đấy. Mọi người bắt đầu thấy cần xích lại gần nhau và biết tận hưởng cuộc sống.

    Ban đầu, sức mạnh, khao khát tuổi trẻ khiến bạn không dung hòa được. Rồi tôi đổ nước vào đống tro tàn. Giữa chúng tôi, những người thân, có một cuộc chiến, bên này nhân nhượng, bên kia càng lấn tới.

    Phỉ nhổ đạo đức giả là chơi. Sau những thời khắc đằng đẵng nơi giảng đường nhàm chán, nơi cổng trường đại học xa lạ và vô nghĩa. Chúng tôi thương hắn, thương gia đình hắn.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap