Tâm lý mà, ai lại không thích nói (thậm chí nói say sưa) về những điều mà mình quan tâm đến. Ông hãy giúp tôi biết sai lầm cốt yếu của tôi là gì không? Tôi không phải lo gì cả.
Tôi đã được nghe kể một câu chuyện thú vị ở Washington về tổng thống Calvin Coolidge. Anh biết nhìn nhận xã hội góc cạnh hơn, sâu rộng hơn. Sau 16 năm thi đấu, John hiện đã giải nghệ và làm phát thanh viên trên làn sóng Baltimore Orioles.
Chúng tôi đang ở xưởng in để in thiệp mời cho buổi họp mặt. Đừng mãi nói về những việc đâu đâu rồi phải vội vàng đi vào vấn đề chính trong những phút hiếm hoi còn lại. Vị khách mời có óc khôi hài này đã lôi cuốn được tất cả mọi người.
Phong cách này sẽ làm cho những người phỏng vấn cảm thấy thích thú. Đừng chải chuốt câu văn bóng mượt mà sáo rỗng. Hai mươi phút nhé! Sau đó là tới phần của Sergio.
Năm thành phố nào có tỉ lệ phạm pháp nhiều nhất nước Mỹ? Cũng chính là New York, Chicago, Los Angeles, Las Vegas và Miami. Bob Hope cũng khiến tôi thất vọng với lý do tương tự. Trong khi đó con trai của bạn lại là một đứa chăm chỉ, cũng sắp thi đại học và khát khao trở thành bác sĩ.
Bí quyết của tôi khi phỏng vấn các khách mời trong chương trình là gì? Thứ nhất, như tôi từng nói, lắng nghe là yếu tố quan trọng hàng đầu. Lúc bạn đang nói cũng phải biết lắng nghe chính bạn nữa. Quan trọng là ta có cố gắng cải thiện nó hay không mà thôi.
Vị khách mời có óc khôi hài này đã lôi cuốn được tất cả mọi người. Nếu ngồi cạnh tôi trong buổi hội nghị hôm ấy, có thể bạn cũng rút ra kết luận như vậy. Luôn duy trì một thái độ hào hứng, cởi mở, không e dè, nhút nhát.
Bởi nếu không có sự hưởng ứng từ đối phương thì dù cố gắng cuộc trò chuyện cũng chẳng đi đến đâu cả. Cuomo cha đã nói cho tôi biết lý do vì sao. Thập kỷ 90 khác với 50 hay 60, thế kỷ 21 thông thoáng hơn thế kỷ 20.
Vì dường như cô ấy chỉ thích hỏi, hỏi và hỏi. Tôi đã học hỏi điều này từ Sinatra. Câu chuyện ấy giờ đây đã trở thành kỷ niệm.
Nhưng hài hước phải đi đôi với sự thông minh sắc sảo thì bạn mới tạo được một ấn tượng tốt. Và thật tuyệt nếu bạn đang sống một mình, bạn có thể nói vô tư, nói sảng khoái… bất cứ lúc nào! Thỉnh thoảng tôi cũng hay làm như vậy. Đừng bao giờ quá phụ thuộc vào tờ giấy đến mức không ngoái nhìn khán giả.